Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

NỖI NHỚ...[YÊU, HẬN,THƯƠNG,QUÊN]

Những đóa hồng đã có lần thức dậy ,và hát trong mắt tôi ,trên trán anh ...và bây giờ biến thành vô nghĩa và NGHIỆT NGÃ ...

Con chim bình yên đã bay về tổ cũ ....Mỗi âm thanh rời khỏi miệng là GIỌT ĐƯỜNG NHÂN Ái ...lăn trên lá ,lăn suốt cánh hoa rơi ,,,lăn trên cổ ,lăn vào TRÁI TIM ta lạnh giá ...Ôi ...trận Mưa RÀO MÙA HẠ ...Giọt nắng cuối ngày ...những thương yêu muộn màng ...Ôi quá ngọt, SUỐT MỘT ĐỜI CHƯA QUÊN ....

Những dấu chân đã mờ trên bãi cát ...BIỂN QUI NHƠN gợi nhớ ,Ôi tháng ngày phôi pha ...Ôi ĐẠI DƯƠNG yêu thương quá rộng: TA BAO GIỜ BƠI QUA ...

Những lá vàng bi quan rụng hết tự bao giờ,Tiếng chim hót CHẤP CHỚI trên cành cao, cho xanh xao nỗi nhớ ...CON SÓC nhỏ hiền lành ,trôi nổi ,nhấp nhô trên vùng đất hiền lành ,thành phố lạ ATLANTA ,..nhớ về trời mưa ĐÀLẠT ....

Cho nỗi buồn khoanh tron đầy ắp trong Ổ RƠM LÃNG QUÊN ...Cho nỗi lòng sâu lín vừa nhú chút MẦM NON XANH XAO ...cây mới nhú ,không có thời gian chăm bón ...Nhưng vẫn oằn sai TRÁI NGỌT ...Rồi những trái chín ,làm vui cho thân phận ,rơi rụng xuống châ n đời ...khi cơn mưa thôi không dứt ,,,cho GIỌT BUỒN long lanh ...Giờ thôi những cành khô gãy vụn ...gió thổi vào tim ta ,vuốt ve làn tóc rối ,nhuốm bạc màu PHONG SƯƠNG .....

Nguyên Hạ

Không có nhận xét nào: