Chủ Nhật, 14 tháng 3, 2010

CÂY CÀ REM


Hai đứa trẻ, một trai một gái xấp xỉ tuổi nhau ngồi chồm hổm trước ngạch cửa chờ Mẹ đi chợ về .
_ Chút má tao về, thế nào tao cũng có cây cà rem , tao sẽ cho mày mút một miếng nhe, nhưng nhớ là chỉ mút thâu, hổng được ăn gian cắn một miếng to như bữa trước à nhen .
_ ời, biết rầu, nhớ bữa trước tao cho mầy cắn một miếng ẩu ,mày cũng cắn một miếng to tổ chảng đó ,
_ thâu coi như quề, mà bữa nay má mày mua cho mày cái gì ???
_ tao dặn má tao mua trái Xài mút cho tao, tao cũng cho mày mút một miếng nghen
_ ngữ đó, chua lồm lại không có chút thịt, mày khôn mút trước, tao chỉ được mút sau,
coi như tao lỗ vốn khi cho mày mút cà rem mỗi ngày ...
Chúng là hai đứa con nít ở cạnh nhà nhau, đứa con gái tên thường   gọi là con Nhỏ và đứa con trai  hơn  nó một tuổi và Mẹ nó gọi nó là thằng Cu, Mẹ thằng cu đi làm ở hảng Bia, chỗ đường Duy tân, mới lập một hảng Bia sản xuất đủ thứ Bia, cam,nước xá xị hiệu Con cọp, mấy tháng nay họ mở lớn hơn có làm cả cà rem cây để bỏ mối đi khắp nơi,  bán cho con nít, cả hai đứa bé đều không có cha, nhà thằng Cu thì có 3 anh em, còn con nhỏ thì có 3 chị em ,chúng cũng xấp xỉ tuổi nhau và đến vùng đất mới này cùng một thời gian khi mọi người đổ xô về thành phố lập nghiệp, ngày má thằng cu đi xin vào làm ở hảng Bia, có rủ mẹ con nhỏ đi cùng, nhưng phải đút lót cho Ông Cai nhận vào làm hai chỉ vàng thì mới được nhận đơn, để vào làm ở đó,
còn Mẹ con nhỏ không chạy ra hai chỉ nên chỉ đổ bánh bèo, nướng bánh tráng bán cho mấy người lao động và mấy cậu học trò về trọ học, mấy người dân lao động lúc bấy giờ chuyên nghề gỡ kẽm gai bán cho các công trường kiến thiết của thành phố Qui nhơn ,công việc tuy vất vả nhưng cũng no đủ mỗi ngày ...
 Thường ngày khi trở về nhà,  má thằng cu thường đem về cho 3 anh em nó ba cây cà rem gói trong miếng giấy báo, thường khi về tới nhà là mấy cây cà rem chảy ra gần hết, chỉ còn dính trên cái cây một mẫu nhỏ, họa hoằn lắm mới còn được nửa cây,.._
_ Ê Cu ra đây tao cho liếm một miếng xài mút nè ..( loại xoài nhỏ bằng nắm tay đứa con nít mới sinh, chỉ toàn hột, bọc ngoài là lớp vỏ, con nít cắn ở đầu một lỗ  và mút được một chút nước chua chua ngọt ngọt,  sau đó ngậm vào miệng chơi , với ảo giác là đang ngậm một cục kẹo hay món quà bánh gì cho vui miệng, ,món quà này rẻ tiền nhất cho con trẻ)
_ Ê nhỏ, bữa  nay cà rem má tao đem về chảy hết rầu, tao hổng thèm mút xài của mày đâu, đừng kêu tao là Ê cu nữa nhen , tao lớn rầu....
_ vậy kêu bằng gì ???
_Tao hổng biết, nhưng tên tao trong giấy đi học khác,tao không thích mày kêu tao là ê cu nữa, nói hổng nghe tao nghỉ chơi với mày luôn đó .
Con nhỏ đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, tại sao bạn nó hôm nay mặt buồn quá, còn không cho nó kêu tên thường gọi mọi ngày, mà nó cũng không nói tên trong giấy tờ của nó là gì, mà lâu nay tụi nó kêu nhau như vậy mà, khó hiểu quá chừng .
_ Ê Cu, mày nói mày lớn sao hôm qua tao thấy má mày tắm cho mày, mày còn ở truồng ???
_ còn mày, mày có ở truồng hông ???Mắc cỡ liu liu ...
_ Tao bận quần tắm lâu lắm rầu chớ bộ .
_ Thiệt hông, ngày mai tao tắm cũng bận quần, tao lớn rầu .
Suốt buổi chiều thằng Cu ngồi chờ Mẹ ở cửa để mong mẹ nó đem về cây cà rem nguyên vẹn  để nó  đem cho con nhỏ bạn của nó, lâu nay nó thường chỉ cho con nhỏ mút một miếng, nhưng mới chiều hôm qua hai đứa chơi trò đố nhau,cứ đứa này nhắm mắt lại đố đứa kia là nó đang đưa cái gì ra, nó lượm một que kem trên mặt đất đưa trước mặt con nhỏ, vì có hí mắt nhìn nên con nhỏ biết đó là cái que kem, nhưng nó nói là cây cà rem ...tự nhiên thằng cu thấy tội nghiệp con nhỏ quá vì có khi nào con nhỏ được ăn một cây kem nào nguyên vẹn đâu , nó định chiều nay Mẹ nó đem về nó sẽ chạy qua cho hết cho con nhỏ, không biết tại sao mỗi khi nó nằm ngủ hay mơ thấy hai cái bím tóc nhỏ xíu của con nhỏ đỏng đưa trước mặt nó hoài, giật mình thức dậy nó chạy tìm con nhỏ khắp nơi xem hai cái bím tóc có giống hai cái mà nó thấy không , chợt thấy con nhỏ đang ngồi vọc cát, nó chạy tới cứ nhìn vào con nhỏ thật lâu .
_làm gì ngó tui dữ dzậy, bộ quần tui rách sao ??? rồi nó nhìn xuống đáy quần nó,
Thằng Cu tức quá chừng đang nhìn nó với một hình ảnh thật dễ thương ,có lúc nó muốn cầm hai bím tóc con nhỏ cạ vào má nó, rồi nó nhắm mắt lại ...chắc là vui lắm, con nhỏ sẽ cười nhe hàm răng sún,   câu chuyện,đang đến hồi lãng mạn nhất, thì con nhỏ  đã phán một câu lãng xẹt ...Mỗi lần thằng cu thấy thằng  Tồn trước nhà , chơi  U mọi với con nhỏ ,  thấy thằng Tồn cõng con nhỏ trên lưng chạy qua chạy lại mấy vòng trong sân, tự nhiên nó có cảm giác nóng bừng ở mang tai, nó thấy tức anh ách mà không biết là nó tức cái gì...chỉ muốn lôi thằng Tồn ra đánh lộn và nó sẽ dùng những cú đấm mạnh nhất đục cho thằng Tồn một trận .nên thân, từ đó nó sinh ra ghét thằng này quá, nhà nó bên kia đường sao chạy qua bên này làm chi hổng biết ??/
_ Ê liu ..liu ..con gái mà ngồi với con trai ...mơi mốt hai cái dzú bằng hai quả dừa ...liu liu ...tiếng thằng Tồn từ đàng xa vọng lại ...
_Để tao đục cho nó một trận, từ nay mày đừng chơi với  nó nữa nghen .
Hàng ngày con nhỏ thích chơi trò dấu và tìm, trò này do con nhỏ bày ra, nó hay ngồi trên bãi cát dấu hai bàn chân dưới cát, rồi đếm một hai ba.,đứa kia phải tìm ra ngón chân nào nó muốn tìm ..đứa nào thua phải cõng đứa thắng chạy một vòng, thường thằng Cu giả bộ không tìm ra những ngón chân của con nhỏ,để nó cõng con nhỏ chạy vòng vòng trên bãi cát ...lúc ấy nó cảm thấy sao mà vui quá , và muốn cho con nhỏ thắng hoài, nhưng con nhỏ lại rất mau chán, nó lại đề nghị đổi trò chơi khác...
Năm tháng dần trôi, rồi hai đứa đều  lớn nhanh, khi thằng cu học lớp Đệ  lục trường Lasan, thì con nhỏ cũng vào lớp đệ thất trường Trinh vương, Hôm khai giảng con nhỏ mặc cái áo dài trắng mới, lấn đầu tiên nó mặc áo dài, thân hình nó suông đuột, hai má trắng bóc , hồng lên những gân máu nhỏ li ti, lần đầu tiên thằng Cu thấy lúng túng khi qua chỗ con nhỏ, chỉ sợ con nhỏ gọi hai tiếng :ê cu ... bây giờ nó cũng áo sơ mi trắng quần tây đen thẳng nếp, đầu chải ngôi, chân đi giày săn đan , mỗi lần đi học nó thường lượn qua lượn lại trước nhà con nhỏ, nhưng con nhỏ thấy nó chỉ trề cái môi dài thượt rồi quay đi chổ khác,
, Mùa hè năm nó lên đệ ngũ, thì má nó bán nhà dọn đi chỗ khác, thằng cu buồn rầu bỏ ăn bỏ ngủ, thời điểm này con nhỏ lại hay tránh mặt nó, nó  chỉ mong gặp con nhỏ để nói mấy lời từ biệt vì ngày mai gia đình nó dọn về đường Bạch đằng,bán lại căn nhà này cho người khác., nó bạo gan bước tới chỗ con nhỏ ngồi ...
May quá hôm nay con nhỏ không gọi nó là ê Cu  nữa mà chỉ quay mặt nhìn chỗ khác, không thèm nhìn nó, không bĩu môi, cũng  không nói gì cả, nó chỉ muốn nói cho con nhỏ biết tên trong giấy tờ của nó không phải là Cu ,mà là MINH, nhưng không sao mở miệng được,  nó sợ mai mốt đi rồi lỡ gặp con nhỏ ngoài đường con nhỏ lại gọi nó với cái tên Cu ... Nó bèn nói với chị con nhỏ là :
 _ Em ra quãy rồi mai mốt cũng dìa thăm chị ...Con nhỏ bỗng thốt.
 _ ừ đi luôn đi,đững dìa đây chi nữa, nó nghe giọng con nhỏ run run ...và lén nhìn lại, hai con mắt con nhỏ đỏ hoe... trong lúc tâm trạng nó rối bời tự nhiên con nhỏ lại buông mấy câu lãng xẹt ...nó lớ xớ một chặp rồi chào chị con nhỏ, ra leo lên xe, đạp tuốt ...hai con mắt nó chợt cay cay ...
Lâu   lắm con nhỏ vẫn mong đợi cho thằng cu trở về xóm cũ thăm nó, nhưng mấy năm trời cánh nhạn vẫn bặt tăm, tuy con đường Võ Tánh và Bạch đằng có xa xắc gì đâu... nhiều lần má thằng Cu về  thăm xóm cũ, có nói là đi với nó, Con nhỏ chạy đi kiếm nó ,nhưng nó trốn mất tiêu ...
Con nhỏ vẫn điềm nhiên đến trường rồi điềm nhiên vào trường Su phạm rồi điềm nhiên đi lấy chồng ..thỉnh thoảng có về thăm nhà, gặp lại má của thằng Cu, bây giờ nó mới mạnh dạn hỏi về người bạn tuổi thơ ..  ...Mới hay sau khi dọn nhà đi, thằng Cu đi học trường Ông hai Ngô, để mỗi ngày đi qua xóm cũ, cố ý tìm gặp con nhỏ, nhưng vì bản tính quá nhút nhác , nên nhiều lần nhác thấy con nhỏ là nó trốn biệt tăm, có lúc con nhỏ linh cảm như có ai đó đang đi theo mình,  nó biết là thằng Cu, quay lại kiếm tìm thì bóng người đó lại quay đi,  Con nhỏ tức tối nghĩ thầm  trong bụng, nếu gặp lại thằng Cu, nó sẽ kêu là thằng thỏ đế,  Mấy năm trời học ở trường ông Hai NGô,thằng Cu học cũng giỏi nhưng đến khi nộp đơn  thi Tú Tài  I thì bị đám ông Hai NGô làm cho chứng chỉ giả nên không thi được,, nó  phải vào trong Nam trốn quân dịch mấy năm,  Mộng ước một đời tiêu tan theo mây khói, nó làm sao dám trở lại xóm cũ gặp lại con nhỏ ...hở trời ...
 khi biết con nhỏ đã có chồng, thằng cu cũng buồn vô kể,  Nó thường đạp xe qua nhà con nhỏ mỗi đêm, rồi chạy ra bãi cát ngồi một mình ,lấy cát phủ kín chân, nhớ da diết những kỷ niệm có được của những ngày xưa xa lắc ...
  Rồi  qua sụ sắp xếp của gia đình, nó về Phú Phong cưới một cô thợ may mà nó không hề quen biết về làm vợ,  nó vào lính cảnh sát để trốn lính ...Trong tâm khảm của hai đứa lúc nào cũng nhớ về nhau nhưng không đứa nào có gan nói cho nhau những tiếng đập của con tim, những mong chờ khắc khoải khi xa nhau, Tội lớn nhất là ở nó, sự nhút nhác, mặc cảm yếu hèn  đã làm nó mất đi con nhỏ, để suốt đời nó chỉ biết sống bằng bổn phận và trách nhiệm mà không hề biết sự thăng hoa của cuộc đời, tình yêu đích thực của một kiếp người .
Những trò chơi trốn tìm, cút bắt của những ngày xưa bé đã vận vào cuộc đời hai đứa ...bỡi ngày đó khi chơi trò trốn tìm nó thường  trốn rất kỹ, nên con nhỏ  chẳng mấy khi tìm ra nó, thường nó trốn biệt, chờ con nhỏ chạy qua chỗ nó, nó chạy ra Hù một cài làm con nhỏ giựt mình ...và nó ôm chặt con nhỏ thật lâu ...cho đến khi con nhỏ xô nó ra và vùng bỏ chạy ...Nhưng tại sao khi hai đứa lớn khôn một chút nó lại không có gan làm công việc này ..
Thời gian vẫn điềm nhiên trôi mãi, nó có chờ ai đâu, mới đó mà đã gần 50 năm kể từ ngày hai đứa biết mặc quần khi tắm gội ... Bây giờ , Cả hai mái đầu đều chớm bạc, và đứa nào cũng đã rất thành công nơi xứ người,  ,cả hai đều biết  chỗ đứa kia đang hiện diện nhưng cả hai đều đang chơi trò trốn tìm  vì bây giờ cả hai không dám nói tiếng ê cu và ê nhỏ  nữa rồi  ...Trong tâm khảm thằng Cu vẫn tiếc là chưa cho con nhỏ một cây cà rem nguyên vẹn, nhưng nó có biết đâu rằng bây giờ nó có cho con nhỏ cây kem ngon nhất,con nhỏ cũng nào còn ăn được vì xứ  sở này lạnh giá mà thời gian và tuổi tác  đã làm con nhỏ ê răng nào muốn ăn cà rem như những ngày xưa nữa đâu ê cu .

                  NGUYÊN HẠ
                (Viết tặng V-X-M )

3 nhận xét:

Nặc danh nói...

Minh muon THANG CU va con GAI NHO do gap lai nhau o que nha , cung nhau an mot cay ca rem nguyen ven , va mut mot trai xoai mut ngot ngao , co duoc khong nhi ?
NGUOI SAI GON

Nặc danh nói...

Giua thap nien 6O' va` 7O' ,mot hom ngoi` o bai bien Qui-Nhon ,keu mot em be' ban ca` rem de mua 1 cay.Cam` cay ca` rem ma` nho' Ma' minh` nam xua,luc' hang bia Gi moi' mo co' ban ca` rem ,Ma' minh` mua ca` rem goi' trong to` bao' khi ve` nha` mo ra thi` cay ca` rem con` it' hon mot nua.Do' la` lan dau tien minh thuong thuc ca` rem cay.Nhin` hay thay',nhac' den ca` rem cay la minh` lai nho' den Ma' minh` cho toi' gio` day,o MY cam cay ca` rem an ma` doi khi nuoc' mat minh` roi tren cay ca` rem ,NGUOI` khong con` khi dua may' dua' con den duoc HONGKONG.NguoiBolsa.

Nặc danh nói...

Que Ngoai toi o gan ben con song.Toi thuong len' lay' cai song~(ghe) ma` nguoi` ta cot no' o bo` song.Toi co' chong' cay sao` cho ghe di thang? nhung chiec' ghe cu' di vong` tron`.Toi o Qui-Nhon ,nhung toi biet boi lai nho` con song nay``.Nhin` hinh` nho' canh,nguoi` xua .Cam on ban NGUYEN HA nha ! Nguoi Bolsa.