Thứ Sáu, 9 tháng 7, 2010

TAO NGỘ


Những bước chân tôi giẫm đạp sân ga
Lầm lũi  cạnh những mảnh đời xa lạ
Những bờ vai ngập chìm cơn ngái ngủ
Chỉ       mình         tôi          tỉnh          thức        cõi        bao          la
          Sân ga rộn những vòng tay tao ngộ
          Siết đôi tay, quên bao nỗi phù du
          Xưa rời lớp...Hẹn nhau ngày hội ngộ
          Gặp         nhau       rồi,,,    ,Sao      vẫn     cứ       như       xưa
Kể nhau nghe , bao chuyện cũ cho  vừa
Bao nhung nhớ vỡ òa đêm thức ngủ
Chúng tôi đó, những mảnh đời dang dở
Xoáy       tròn        theo       con         nước       của       thời        gian
           Xưa  chia tay , thầm mơ cõi thiên đàng
           Nay tao ngộ... đầu đứa nào cũng bạc
           Mừng cho bạn , bao  cõi người  thành đạt
            Xót        cõi         mình....     lầm       lũi      Giữa        sân        ga 
Chia tay nhau giờ trong buổi chiều tà
Mai gặp lại...biết  kẻ còn người mất...
Sân ga  cũ, vẫn mình tôi lui  bước
Cõi      thinh      không    ....      giọt        nước        nhỏ       từ          tâm

      Atlanta July 8th 10
                                     Nguyên Hạ-Lê Nguyễn

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Xưa chia tay,thầm mơ cõi thiên đàng
Nay tao ngộ...đầu đứa nào cũng bạc
Mừng cho bạn bao cõi người thành đạt
Xót cõi mình...lầm lũi giữa sân ga.
Thơ hay lắm!nhưng đã là cuộc sống...thì mỗi người đều mỗi hoàn cảnh khác nhau cả!chỉ có tuổi đời thì đều giống nhau nên"đầu đứa nào cũng bạc"

NGUYENPHUCL

Nặc danh nói...

Quy luật cuộc sống là thế mà.
Bài thơ đọc thật cảm động và hay.

Văn Thắng