Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

CHUYỆN NGẮN NGỦN

       GIẢ NAI
Trong lớp học ngày ấy...Toàn là con gái, mỗi người một cá tính riêng " CHA Mẹ sanh con ...Trời sanh tánh"
đặc biệt nhất có một chị tên là Hiền hậu, nhan sắc thì không bằng ai, học hành thì tàm tạm nhưng trước mọi người lúc nào cũng tỏ ra khôn ngoan, mềm mỏng và được lòng mọi người , thường các Ma soeur hay lấy chị ra làm gương cho đám con gái ...Thường gặp Trai thì phải tỏ ra hiền thục và cái gì cũng không biết..và cần sự chở che...mấy chàng chết đứng vì cái nước " giả nai " của mấy cô nàng ....
.Kết quả chị lấy chồng rất sớm vì cái tật "Giả Nai " của chị.thu hút  cánh đàn ông
 ..Hai năm sau gặp lại chị ai cũng ngạc nhiên vì con người hiền thục ấy đã bị anh chồng Ghen tương , đánh đấm tối ngày phải quay về nhà Mẹ...Bây giờ trong mắt chị là một hố sâu chứ không còn là mắt Nai nữa...

   NGÀY GIỖ
Mỗi khi nhà có giỗ, tôi thường chuẩn bị những món mà ngày xưa Mẹ tôi thường làm, còn nhớ có lần đứa con gái đầu lòng của tôi.  khi được dẫn đến nhà Ngoại ăn giỗ đã hỏi tôi : " sao nhà mình không có giỗ mà phải về nhà Ngoại mới có giỗ "...bây giờ tôi thế chỗ của Mẹ tôi ngày nào..
  .Nhìn bát hương trên bàn thờ cha mẹ...Nhìn đứa cháu ngoại tôi đùa giỡn trong nhà...Và ngày nào nhà con gái tôi lại có giỗ đây ta ...và nó có biết làm những món mà ngày xưa Mẹ nó đã  làm không ????

      KHẮC KHẨU

Hai vợ chồng Tư Mập lấy nhau đã lâu nhưng lúc nào cũng cãi cọ, không người nào cho ý kiến của người kia là đúng...Một bữa anh Tư đi hỏi người bạn già uy tín của mình để xin một lời khuyên.
anh bạn khuyên anh nên bước ra khỏi nhà mỗi khi vợ có ý kiến...
Một thời gian sau hai bạn gặp nhau ,thấy bạn tươi tắn và khác xưa
_ Thì tui nghe lời anh nên suốt ngày ở ngoài đường nên không còn khắc khẩu nữa , bây giờ tui phẻ re...
   cám ơn anh về lời khuyên....
Phải chăng đây là cách để hạn chế sự" khắc khẩu " chăng ???

      CÁI TI VI
 
Ngày trước nơi quê nhà ...lần đầu tiên mua được cái Ti vi trắng đen, cả nhà xúm xít vào từng đêm trước máy, tôi nấu nồi chè đậu đen ăn mừng cái Ti vi.., cả nhà ngồi ăn chè coi ca nhạc việt nam.....
 Thời gian sau nhà khấm khá đổi đựơc cái ti vi màu, một ngày vui rộn rã cho cả nhà, tôi làm con gà nấu cháo ăn mừng cái ti vi màu.. cả nhà quây quần trước cái ti vi coi phim Việt nam nói cười rôm rả.
  ..Bây giờ tôi mua cái Ti vi phẳng , màn hình rộng, nhẹ tênh...một mình tôi  trước cái ti vi với những trận bóng, những tin tức bằng ngôn ngữ xứ người....Tôi quên mất là phải mua món gì ăn mừng cái Ti vi ...
    Tôi thèm nghe tiếng cười với  ly chè, chén cháo ngày xưa quá ...

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Trong 4 chuyện có GIẢ NAI,KHẮC KHẨU,CÁI TIVI là vui& thâm thúy nhật!

NGUYENPHUCL

Nặc danh nói...

@ Chào chị Nguyên Hạ-Lê Nguyễn!

Những câu chuyện ngắn mà thấm đẫm cái tình người. Chuyện rất thật và lớp trẻ bây giờ làm gì biết vậy.

Văn Thắng