Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

HẾT DUYÊN

Người    đi    bỏ   lại    chỗ     ngồi
Thẫn thờ....
               tôi   vẫn      bước      lui     một     mình
Người     đi     tôi    lạc     phím        đàn
Bài ca ....
             lỗi        nhịp      cung     đàn          bỏ     quên
Người     đi    ngày     tháng    không    tên
Cung đàn...
             Tư       Mã...     Tương     Như     cõi      nào
Người    đi    hồn    bỗng     xanh    xao
Nụ hoa....
           Búp     nở        úa         tàn           thoáng         mau
Người   đi     hồn    nửa      tỉnh    say
Nợ duyên....
          Chưa     trả   .... chia            xa        cõi         nào
Người      đi     hoa       lá      xạc      xào
Hương xưa.....
                    vườn     cũ ...lung      linh        gió      nhiều
Người       đi      bỏ      lại      buổi     chiều
Sầu vương....
               tóc         rối....      bạc           màu           tháng          năm
Người      đi         bỏ         lại          chỗ         nằm
Tháng năm......
               hơi        thở        chạy        quanh          chiếu       giường
Người     đi        chiếc     bóng         bên       đường
Hết  duyên.....
                Đừng       thắm...       .ngỡ         ngàng          duyên     nhau.....

          Atlanta  sept.22nd 10
                                           Nguyên Hạ-Lê nguyễn
        

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Người đi bỏ lại biết bao nỗi sầu... cho người ở lại!Thơ hay nhưng luôn vấn vương một nỗi niềm...như mất mát hụt hẫng trong hồn...
thơ buồn quá!

NGUYENPHUCL

Nặc danh nói...

Cuộc dâu bể nhân duyên đâu dễ gặp
nhắp lệ sầu...vương vấn mãi mà chi
như chiêm bao...cúi mặt một cái khì....
nhắm mắt lại...Ngọc Lan đang chớm nụ...
Nh. ơi, mau ra coi Hoa Ngọc Lan nở...
Bến xưa