Thứ Sáu, 24 tháng 12, 2010

ĐÔNG GIÁ


Tôi ngồi rao bán chút duyên thơ
Rao mải...xế chiều chẳng ai mua
Đem về châm lửa hong khô đốt
Đốt sạch khói bay tỏa mắt mờ

 Tôi ngồi rao bán gió heo may
Gió của hao gầy gió chiều bay
Bán cơn gió thoảng chiều tắt nắng
Một tiếng thở dài sợi tóc mai

Tôi ngồi rao bán giọt nắng phai
Nắng vẫn còn vương như thở dài
Sao người quay gót không nhìn lại
Một chút ân cần, một chút vui

Tôi ngồi nhẩm đếm mấy ngón tay
Năm tháng qua rồi những đổi thay
Câu thề năm cũ còn quên nhớ
Hay đã tàn phai theo tháng ngày

Tôi ngồi đưa tiễn ngọn gió Đông
Tiễn một mùa Đông giá lạc loài
Bỗng nhói tim côi thành đá lạnh
Sao vẫn đập hoài mấy nhịp sai.

Atlanta đêm Giáng sinh 2010
    
     Nguyên hạ_Lê Nguyễn

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Có chút duyên nào bạn bán hết, còn lại gì để hâm nóng tình ai
những bài thơ bạn làm sao buồn quá, phải chăng là tiếng lòng của bạn
Hoa buâng khuâng

Nặc danh nói...

Tôi ngồi đưa tiễn ngọn gió đông
Tiễn một mùa đong giá lạc loài
Bỗng nhói tim côi thành đá lạnh
Sao vẫn đập hoài mấy nhịp sai....

Thơ hay lắm nhưng hơi buồn buồn....
Chúc dzui nhen.