Thứ Bảy, 13 tháng 2, 2010
NGÀY CUỐI CỦA MỘT NĂM
Những bông Tuyết trắng phau phau rơi rơi mãi ...những cành cây trơ trụi lá của một mùa Đông giá được mặc áo Long Bào ,nơi tôi ở cứ mỗi lần Tuyết rơi là cả một sự mừng vui cho mọi người ...những đôi trai gái dìu nhau đi trong mưa Tuyết để ghi lại những tấm ảnh đẹp ,những đứa bé rủ nhau ra ngoài chơi trò Ném Tuyết và những bà Mẹ vội vàng tìm mua những thức ăn còn thiếu cho những ngày có Tuyết ....Tuyết vẫn đang phủ dày trắng xóa ,huyền ảo lung linh ...Một mình trên xa lộ 75 ,con đường đi về mỗi ngày ngập ngụa những xe cộ chen chúc nối đuôi nhau sau giờ tan sở của buổi chiều thứ Sáu ....Hầu như ai cũng mong cho mau được sớm rút ngắn quãng đường trước mặt ....Còn một ngày nữa là Tết rồi ,giờ này trên quê hương tôi chắc là vui vẻ và nhộn nhịp lắm ,tôi hình dung ra những bông Hoa của ngày Tết ,những chợ Hoa mở ra khắp mọi nơi ,mọi chỗ và mọi nhà ...Đâu đâu trên quê hương tôi mấy ngày này cũng đầy ắp những bông Hoa ,những màu sắc thật thắm tươi ....Phải chăng chỉ ở đất nước tôi mới có nhiều Hoa như vậy ...Tôi cũng đã từng nhìn thấy nhiều Hoa đẹp bày bán ở nhiều nơi trên các nước ,chúng cũng đẹp đẽ kiêu sa ,lộng lẫy bọc trong giấy kiếng bóng đẹp ...nhưng tôi chưa từng ngửi được hương thơm của chúng ,có chăng chỉ là mùi hương thơm nhân tạo của chủ buôn ,những bông Hoa ngày xưa mà tôi đã từng nhìn thấy trên quê hương tôi ngát hương thơm đồng nội ,bày bán một cách tự nhiên trên những sạp hàng thô sơ ,trên những quang gánh của một người nhà quê mỗi sáng rảo qua các con đường Võ Tánh ,Ngô tùng châu , TRần cao vân ,Hai Bà Trưng ,Lê Lợi ,Tăng Bạt Hổ ...Và dừng lại ở một ven đường trước cổng chợ QUINHƠN ,Ôi những bông hoa xinh đẹp mộc mạc đầy màu sắc của những ngày giáp Tết nơi quê hương tôi sao mà nhớ quá ,sao mà ngọt ngào ,sao mà thân thương biết dường nào ,ngày xưa ấy cũng vào những ngày này ,chị em tôi thường cùng nhau rảo qua chợ Hoa Công viên Qui nhơn ,tìm mua vài chậu Thược Dược ,Cúc ,hay cành Mai vàng nở muộn vì những cành Mai đẹp mọi người đã mua hết rồi ...vả lại túi tiền của chị em tôi không phù hợp với những quà chưng phù phiếm ấy ...Sau này khi có một gia đình riêng tôi cũng thường tự mua cho mình những cành Hoa ngày Tết ...Trong miền nam ngày ấy không có những cành hoa Đào màu hồng kiêu sa như cành Đào của Đà lạt ,hay những cành Đào của đất Bắc sau này tôi đã được nhìn thấy ...sao tôi yêu màu hoa này quá đỗi ...Sau này tôi gặp một người đàn ông trên đất nước này và không biết vì đâu mà người ấy lại biết là tôi yêu màu Hoa này quá đỗi và đã trồng cho tôi một cây có hoa màu Hồng nhạt ,màu hồng thật mỏng manh ,cánh hoa thật đằm thắm ...trong cuộc đời đã qua chưa bao giờ tôi xúc động trong cái cảm giác được nâng niu và trân trọng quí giá như lần nhận món quà này ...và sự biết ơn làm tôi không thốt được một ngôn ngữ nào để bày tỏ sự biết ơn vô vàn ấy ...cho đến bây giờ tôi cũng chưa hề biết Tên của cây hoa mà người đã tặng tôi ngày ấy ,nhưng chỉ nhớ là nó có màu Hồng nhạt giống màu Hoa Đào của quê hương tôi ....Giờ đây xung quanh tôi chỉ còn là những bông Tuyết Trắng phủ đầy trên tất cả ,chỉ còn một màu trắng xóa, vạn vật ,lạnh lẽo và buốt giá ....Tôi cũng về đến nhà để chuẩn bị cho mình một ngày Tết ..một cành cây còn vương vài chiếc lá cuối Đông ,tôi đã chuẩn bị sẵn mấy bông Hoa bằng vải lụa màu Hồng nhạt ,gần giống như những bông hoa Đào của quê tôi ,nhưng cánh Hoa mỏng manh hơn ,huyền ảo hơn ,Tôi không biết tác phẩm mà tôi hoàn thành sẽ đặt tên là gì ...nhưng đây chính là những bông Hoa mà tôi yêu thích nhất ,một bông Hoa thật đơn sơ nhỏ bé nhưng chứa đựng một sự quan tâm ,dến một sự vuốt ve đằm thắm mà suốt một đời người mới có được ...Đêm nay ngồi ngẫm lại cuộc đời mình ,một ngày cuối năm thật cô đơn trên đất khách ,trước ngưỡng cửa của tuổi Lục tuần ...Sáu mươi năm của một đời người ,mọi cái đều đã nếm trải ,sự đời nào cũng đã đi qua ...giờ đây trong tôi còn vương lại một chân tình mà người đã cho tôi ...Bông Hoa của một kiếp người mà người đã tặng tôi trong thời gian ấy , sự cảm thông hiểu biết nhau trong từng chút của tâm can ...ôi quí giá biết bao ...Rằng trong kiếp này :Tôi cũng đã từng có người hiểu và thương tôi một chút ...dù chỉ là một chút thôi ,cũng là báu vật cho cuộc sống này ...Tôi cũng còn hơn nhiều người trong cõi đời này ....Xin cám ơn cánh Hoa ngày nào người đã tặng tôi ,Xin cám ơn người đã tặng tôi màu Hồng mà tôi yêu thích ...Ngày mai là Mồng Một TẾT cũng là ngày lễ VALENTINE ,ngày lễ của TÌNH YÊU,mọi người đang muốn tìm mua những bông hoa Hồng thắm tươi nhất để tặng cho ngưởi mình yêu thương ,ở thời điểm này Hoa Hồng đắt và khó mua vì mọi người ai cũng đổxô đi mua chúng ...theo tôi không cần phải tìm cho được chúng để tặng người mình yêu thì mới là quí giá ,mà chúng ta hãy nghĩ lại xem : người bạn mến yêu ,thích chi ???dù chỉ là một vật rất nhỏ ...hãy đem đến cho người ấy vật quí này ...đó mới chính là Tình yêu đích thực của bạn ....Bây giờ và suốt quãng đời còn lại của tôi ...tôi vẫn mãi nâng niu màu Hoa mà người đã trao tặng tôi trong sự cảm thông mà suốt một kiếp đời tôi mãi biết ơn và trân trọng ...Xin cám ơn ...
Cuộc sống có tôi ....Tôi chỉ là hạt Cát
Trôi lang thang theo năm tháng hao gầy
Chỉ anh biết ...Tôi chính là Cát
Chỉ mình anh ...Tôi biết chỉ mình anh ....
[Nguyên Hạ Viết tặng người đã nhận ra tôi ]
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét