Thứ Ba, 9 tháng 2, 2010

RU CON



                     [Ngày XUÂN viết tặng bạn tôi ]

THANH BÌNH thân mến , Tuần trước nhìn thấy hình chụp các bạn và hai con bạn trong ngày cưới đứa con gái đầu lòng của bạn ,nhìn nụ cười rạng ngời của bạn ,tươi thắm ,rạng rỡ, ,trọn vẹn và đáng yêu biết chừng nào...Cuộc đời làm Mẹ của chúng ta vui nhất là được nhìn thấy  ngày các con thành đạt ,ngày Dựng vợ  ,Gả chồng cho chúng ...vì thế trong những ngày trọng đại này thường các bà MẸ hay cười luôn miệng và sau đó sẽ KHÓC NGON LÀNH ...Cuộc đời của chúng ta các Văn thi sĩ hay ví với THÂN CÒ ...con vật sống buồn tẻ ,chăm chỉ ngoài cánh dồng xa ,thừơng xuất hiện trong các bài Hát RU CON mà ngày xưa nơi quê nhà mỗi lần nằm trên Võng ,kẽo kẹt ru con ngủ chúng ta không sao quên được ...
          Con Cò lặn lội bờ ao .
          Gánh gạo nuôi chồng ,tiếng khóc nỉ non ...
          Em ơi ở lại nuôi con ,
          Anh đi giết giặc ,nước non Thanh bình ...
Những câu hát ru cho thân phận người Đàn bà sao buồn quá ...buồn đến nỗi đứa bé phải vội vàng ngủ say và tiếng ru của người Mẹ cũng chìm vào không gian tĩnh lặng và u uất ...
         Con Cò bay lả bay la ..
         Bay từ cửa Tổ ,bay ra cánh đồng
         Suốt mình trắng nõn như bông
         Gọi XUÂN thỉnh thoảng ,bớt lông trên đầu
         Hỏi cô vội vã đi đâu ??
               Xung quanh ruộng nước một màu bao la ...
                Cò tôi bay lả ,bay la ..
                 Bay  từ cửa tổ ,bay ra cánh đồng .
                 Cha sanh Mẹ đẻ tay không ...
                  Cho nên bay khắp Tây Đông kiếm mồi .
                 Trước là nuôi cái thân tôi .
                 Sau nuôi đàn trẻ nên đòi CÒ CON .
Giờ đây chúng ta hãy thử nằm trên một chiếc võng ,thử hát bài hát ru này ...thật là thấm thía làm sao ,thật là nhớ quê hương ,thật là thương cho Thân CÒ MẸ và chúng ta sẽ du hồn vào giấc mộng ...giấc mộng ấy có hình ảnh của những đứa trẻ dễ thương bé bỏng nằm bú Mẹ ,hình ảnh của những đúa con rạng rỡ trong ngày thành đạt lên đọc Diễn văn trong ngày ra trường ở một đất nước xa xôi ...trong vòng tay nuôi dưỡng của MẸ cũng đã vượt trội cùng muôn người khắp năm Châu ,hay vòng quay đẹp mắt của Cô DÂU ,CHÚ RỂ ... ...
trong bản Tình ca khai mạc  cho ngày trọng đại trước mặt họ hàng bè bạn ...Ôi còn nụ cười nào rạng ngời hơn ,niềm vui nào bao la hơn ...Còn nhớ ngày xưa khi chúng ta chuẩn bị cho một cuộc ỨNG THÍ ,nỗi vui mừng nhất trong tất cả chúng ta là được nhìn thấy Mẹ hoan hỉ chờ đón đứa con yêu của mình đem kết quả về nhà trong vui mừng tột đỉnh ...bao công khó của Mẹ Cha đã được đáp đền ...Ngày nay những đứa trẻ cháu  chúng ta không được nghe những bài Hát Ru đượm tình ,đậm nghĩa tình ở thế hệ của chúng ta và các con cái chúng ta chúng cũng không hề biết đến nhũng ngữ điệu mà ngày xưa Mẹ chúng đã hát đưa chúng vào giấc ngủ mỗi ngày ...giờ đây họ chế ra những máy RU CON ,những âm nhạc nhẹ nhàng ,những âm thanh dìu dặt cũng đưa con trẻ vào giấc mộng quên đi những tiếng ầu ơi ...não nuột của những ngày xa xưa ấy ...Những Cánh Cò ,những lời ru : À ơi ...ai chớ bỏ ai .
                                     Chỉ thêu nên gấm ,sắt mài nên kim .
  Những tiếng hát RU CON của những ngày xưa ấy tuy không xa lắm nhưng cũng đã lùi vào dĩ vãng ,bây giờ nghe lại thấy buồn thương và ngậm ngùi ...chúng ta hãy nhắm mắt lại để hồi tưởng lại một lời ru ,nếu thấy Môi mặn ,Mắt cay tức là tâm hồn chúng ta vẫn còn dạt dào và đằm thắm của một CÒ MẸ ĐÁNG YÊU .

Không có nhận xét nào: