Thứ Ba, 26 tháng 10, 2010

QUẠNH HIU

Một     ngày     đi      qua....

     Buổi    sáng ...   buổi      trưa  ...  buổi    chiều      rồi      buổi      tối...
     vẫn       quạnh      hiu....và     vẫn     chợt     buồn      thiu.

Bao    ngày       qua    rồi....

      Buổi     nào     đã       qua ....nào     anh     có     nói      nhớ      em     đâu...
      Bỗng      chiều       về      ....khi       tiếng   dế      gáy     thật    sâu

Để     em     chợt      biết....

      Bóng      của       ai....    nay      thành     giọt      lệ     sầu      miên    viễn
      Rơi      nhẹ     nhàng       trong       buổi   chiều     biêng     biếc    giọt      sương     Thu

Đời   quạnh      hiu....

      Buổi     sáng.....buổi     trưa.....buổi       chiều......rồi        tối      đến.....
      Nỗi      quạnh      hiu...     .xin     anh     đừng       chạm     tay     vào....
      Nào        biết       được ....       vàng     ....xanh       hay       trái        đắng......


     (viết tặng Van Phan)
      
     Atlanta Oct.26th10
                
                                    Nguyên hạ-Lê nguyễn

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

NHLN.tại sao tình yêu tới mà bạn vẫn làm thơ "thất tình"nghe ray rứt buồn...nếu yêu mà vẫn cứ buồn muôn thuở...thà cứ sống với cái riêng của mình vẫn hơn bạn nhé.cho nhau một lời khuyên.
Bến xưa

Nặc danh nói...

Buổi sáng.....buổi trưa....buổi chiều rồi tối đến.....
Nỗi quanh hiu....xin anh đừng chạm tay vào....
Nào biết được....vàng xanh hay trái đắng....

Sao mà quạnh hiu quá dzậy hỡi NH-LN
mình thấy dường như trong bạn đã có 1 bóng hình nhưng sao vẫn còn cảm thấy quanh hiu....Mình cũng nhất trí như nhận xét của bạn bến xưa !Bạn hãy lạc quan yêu đời lên nhé!chúc bạn hãy vui lên trong niềm hạn phúc nhé!

NGUYENPHUCL