Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

TÌM LẠI VẦNG TRĂNG CŨ


            ( Viết tặng Thảo Trang)


                Trên sân ga của những lần đưa đón những người thân luôn dấy lên trong tôi những cảm xúc thật bồi hồi và xúc động...Ở đó tôi thường đưa mắt nhìn từ xa những người tình tiễn đưa nhau, những người thân siết vòng tay ôm khi giã biệt, họ không cho nhau những giọt nước mắt tiễn đưa, không bi lụy với những phút giây ly biệt như những người nơi xứ sở tôi.

               Ngày xưa ấy...tôi còn nhớ mãi những lần tiễn đưa  chúng tôi đi xa, dù chỉ là đi học xa nhà, hay những lần đưa các con về thăm nhà vào những ngày Tết, khi đưa mẹ con tôi ra ga trở về chốn cũ...
              Bao giờ tôi cũng nhìn thấy những giọt nước mắt chảy dài trên má mẹ, bao giờ tôi cũng xúc động trên suốt quãng đi về, những tình cảm ấy còn bộc lộ trên mắt chúng tôi cả những khi xem một cuốn sách hay tả câu chuyện của những lần ly biệt của một đôi trai gái trong một khúc phim tình cảm.

             Những cuộc giã từ hay những lần hội ngộ luôn là những kỷ niệm khó quên, năm tháng đi qua trong cuộc đời như những chiếc lá tàn thu tan tác bay trong buổi sáng trời đông lạnh giá.

            Tản mạn trong dòng tư tưởng về những lần tiễn đưa và hội ngộ...
Bạn tôi kia rồi, đứa bạn nhỏ thân thương của tôi đã đến kia rồi, trước mặt tôi là khuôn mặt nhỏ nhắn với đôi mặt to buồn thần thoại, cặp mắt mà ngày xưa khi tả một đôi mắt đẹp tôi thường hình dung ra mắt bạn ấy để viết nên câu chữ...
           Bây giờ không còn xanh biếc như xưa nhưng vẫn còn tinh khôi và hình thức bạn tôi vẫn còn giữ đủ những nét duyên dáng ngày nào ở con người của bạn, chúng tôi mừng vui ôm nhau trong niềm vui hội ngộ mà quên mất người ông đang từ xa với những hành lý... là chồng của bạn.

           Hơn bốn mươi năm đã đi qua trong cuộc đời hai đứa, cái mốc từ ngày chúng tôi chia tay nhau cuối năm lớp 11 dưới mái trường Trinh Vương ngày ấy...kỳ thi tú tài I đã chia cắt chúng tôi với kẻ được người thua, những tà áo trắng tinh khôi ngày nào tản mạn khắp bốn phương trời...đứa xuôi nam, đứa lên xe hoa về phương trời khác, giã từ nhau không hẹn ngày gặp lại và không kịp cho nhau câu giã biệt lúc chia phôi.

            Có những cuộc giã từ- mong có ngày gặp lại
            Có những cuộc giã từ - trong tiễn biệt ngậm ngùi
            Có những cuộc giã từ - xanh một góc trời chứa chan hy vọng
            Có những cuộc giã từ-chỉ biệt ly mà không hy vọng
            Có những cuộc giã từ- sẽ không quay lại điểm khởi hành

        Biến cố năm 75 đã chia cách muôn người không biết đâu là điểm đến và ngày tháng nào được quay lại điểm khởi hành, chúng tôi đã trôi vào vũng xoáy của cuộc đời như những xác lá trôi giữa cơn bão nổi...

        Bỗng một ngày hai đứa không hẹn mà lại gặp nhau trên xứ người cách xa nhau hàng vạn dặm, tôi đã ngồi năm giờ bay tìm đến chỗ bạn tôi...Rồi bao đêm cùng nhau câu chuyện kể:

               Chuyện nổi trôi, chen lấn giữa xứ người, chuyện cuộc đời như những áng mây trôi.
               Ngoảnh nhìn lại...
               Chúng tôi đã để quên bên bờ xưa tuổi ấu thơ
               Để lại nơi quê hương một vầng trăng cũ.
               Ánh trăng xưa leo lẻo, tinh khôi, lẳng lặng chờ...
   Thảng thốt nhìn lại vòng quay của đất trời , nắm bàn tay nhau chợt thấy không mềm mại như xưa mà xanh xao với những màu xanh và khô hơn những ngày xa xưa cũ, giật mình hai đứa bỗng soi chung:: tấm gương phẳng soi chung:
      
          Ôi những sợi tóc nhuộm màu...che đi những sợi trắng bạc tình bạc nghĩa.
          Ôi chúng ta đã bước vào bờ hiu quạnh đã bao năm???
          Trong những khoảnh khắc bất chợt của buổi chiều Thu nơi xứ lạ

           Bạn tôi tìm về vầng trăng cũ với những âm cung trầm bổng
           Những nốt nhạc viết giữa thinh không gởi thế gian...

           Tôi cũng viết vội những nỗi niềm chông chênh
            Những giọt nước rơi rụng xuống bàn tay của những ngày quá vãng
            Cọng với hạnh phúc bây giờ gởi nhân gian...

     Bạn thân mến, chúng ta đã hẹn nhau : rồi sẽ có một ngày ta trở về nơi biển ngày xưa, phải là "Biển Qui Nhơn" biển của chúng ta vào một đêm trăng sáng, đôi bạn sẽ cùng nhau tìm lại vầng trăng cũ, ánh trăng của ngày xưa  Trang nhé.
  
      Chúng ta sẽ cùng nghe biển ca
      Những sóng dập dồn trên bãi cát...cục đá xa
      Từng âm vỗ tựa bài ca mà Trang viết
     
     
     Chúng ta sẽ cùng nghe biển thét
     Biển vẫn yêu thương cuộc đời mình cô lẻ 
     Trăng tìm về chung lối với sao khuya
         
     

      Vầng trăng cũ vẫn soi hai mái đầu lạc xứ


      Atlanta ( Ngày cuối năm 2012)

            Nguyên Hạ_Lê Nguyễn

Không có nhận xét nào: