Kìa cánh hoa tầm gởi
Mọc bám vào cây cao
Từng cơn gió thổi ào
Rung rinh cành sống bám
Cây chủ luôn cáng đáng
Tầm gởi cứ vô tình
Tạm quên cuộc mưu sinh
An tâm đời an lạc
Thân chủ đà mỏi mệt
Muốn lìa xa không đành
Mỏi mòn ngày tháng lạnh
Hoang phế cuộc đời nhau
Làm người...đời tầm gởi
Khác xa cây tùng bách
Sống dựa vào kẽ nách
Thân tầm gởi mong manh
Năm tháng cứ mộng lành
Tâm mãi cứ lạnh tanh.
Gió chiều vô tình thổi
Cây đổ...đời hư vô...
Bài tháng Chín
Nguyên hạ_Lê Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét