NIỀM ĐAU
Mỗi lần bị cảm sốt, đau yếu thì được mẹ cưng chiều hơn
lúc bình thường..
Ngày xưa ấy...
. Tôi cũng thường giả " Bị đau bụng ", đắp mền nằm
chờ mẹ nấu cho bát cháo thịt bò, lấy dầu xoa bụng...Khỏi nấu cơm, rửa chén...
Cái cảm giác
được săn sóc, nũng nịu làm sao...bây giờ mẹ đã không còn, một mình nơi
xứ xa...
Tuổi càng cao , bệnh tật kéo đến như cơm bữa...chỉ mong sao cho đặng bình yên, nào dám giả bộ như ngày xưa còn bé.
Mỗi lần đau yếu, tự mình chăm sóc cho mình...trước tô cháo ăn
liền không chút ấm nồng của hương vị ngày xưa....
Vị đắng tràn về trên
đầu lưỡi, chai dầu vô tri như bay mất hương cay...chỉ còn nghe vị mặn
trên môi của giọt lệ trào....
Nhưng căn bệnh cũng sớm lìa xa vì đồng hồ
trên tường nhắc cho đã đến giờ đi làm ...niềm đau vụt tan biến...nhường
chỗ cho bước chân ai vội vã .
SAO ĐÂY...?
Những ngày xưa
cũ, mỗi lần bác Tám từ quê ra , xách theo ràng bánh tráng, lít nước mắm,
mấy rổ khoai lỉnh kỉnh , đóng gói trong những cái bao cát rách bươm,
các con cháu chạy ra đón bà trong niềm vui nho nhỏ, và không ai ra bến
xe đón mời...
Bây giờ mỗi lần bác Tám từ nước ngoài về quê thăm
con cháu...sao đông quá, con cháu từ các nơi mướn xe cộ đón rước đông
vui...với niềm vui lớn hơn, quang trọng trên từng khuôn mặt kẻ đón và người được đón.
Có lẽ vì phi trường đông xe cộ và những
thùng hành lí bây giờ bác Tám không xách nổi nên cần đưa đón đông
vui...
Biết giải thích : Sao đây ...?
" CÁI XỈ "
Một ngày mùa Đông nơi thành phố tôi đang sống...
Mọi người đang
chạy trốn cái lạnh giá...Tôi vào mua tô phở "To Go" định về nhà ăn cho ấm lòng đỡ nấu nướng.,
Bỗng nghe tiếng
nói của người đàn bà :
-Lấy dùm tui cái Xỉ. trong hũ hết rầu.
Lòng tôi bỗng ấm lại,
ôi tiếng nói của quê hương tôi...
.Gió lạnh mùa Đông xứ người bỗng tan
biến nhường chỗ cho lòng nhớ quê mình quay quắt..
.Xứ NẫU và những âm từ
mà chỉ người xứ tôi mới thấu hiểu nó ấm áp dường bao .
QUÀ TẶNG
Trong
cuộc đời ai cũng có lần nhận được những quà tặng của người thân, nhưng
món quà nào làm mình yêu mến nhất, nâng niu nhất..
.Đó đích thực là một
món quà quí giá nhất: vậy biết chọn sao cho đúng món cần mua, và nên hay
không ??? ???
Tốt nhất là không tặng gì cả, nếu chưa biết đối phương thích
gì..
.Còn nếu biết đích thực là họ thích nó quá chừng thì đừng tiếc gì
cả...
Có sá chi mấy đồng bạc phù du.
Sẽ gợi nhớ suốt đời ....Không quên được....
Dzẫy nghen....
Nguyên -Hạ- Lê Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét