Thứ Bảy, 17 tháng 7, 2010

TIỄN ĐƯA

Tiễn đưa anh chưa thảo Điếu văn
Chỉ thắp nến hai hàng lấp lóe
Giọt lệ rơi...xuống đời rất nhẹ
Anh       đi       rồi ...hồn       xác        thảnh       thơi
          Còn vương lại , nụ cười chưa trọn,

          Cho  nhau một buổi sáng sương mù
          Chia tay , nay đã về yên ngủ
           Không       tiếng         giã           từ..      .vọng       cố        nhân

ĐƯA   TIỄN

      Ta ngồi đây, một mình như cơn mộng
      Nghe nỗi buồn từng giọt phủ lên vai
      Ngày đi về bóng đổ dấu hình hài
      Tay chới với buông xuôi...cành liễu rũ
                    Ta ngồi đây, kiếp người là cõi mộng
                     Lá rơi mau, từng chiếc chập chờn bay
                     Gió nào lay, cơn thức ngủ tỉnh say
                      Rày       vĩnh        viễn......cuộc      nhân      sinh      cõi       mộng ....


       Atlanta July17th10
                      ( Viết cho người nằm xuống )
                                   Nguyên Hạ-Lê nguyễn
                     
     







2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Thơ buồn quá! kẻ ra đi thì hồn xác thảnh thơi,nhưng người ở lại luôn ôm nỗi buồn giăng kín!Mong nỗi buồn sẽ qua nhanh! chúc bạn sẽ vượt qua tất cả!

NGUYENPHUCL

Nặc danh nói...

CUỘC SỐNG QUÁ NGẮN...rồi chúng ta sẽ lần lượt tiễn đưa nhau trong thời gian nào o biết...nỗi buồn và sự mất mác, cho ta những tiếng thở dài.
Đức Sơn( Florida)