Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2010

TRÊN ĐỈNH STONE-MOUNTAIN


Trên đỉnh Stone-mountain, mây cười gió hát
Một mình ta cười , hát  giữa hư không
Chợt cảnh người...sao như cõi non bồng
Nhớ       quay       quắt,       ngọn         núi          vòng           quê           Mẹ
                 Trên đỉnh Stone-Mountain, giăng giăng lóe chớp
                  Ta thèm nghe gió hát bản tình ca
                  Thoảng đâu kia, chân bước nhẹ cõi xa
                   Vờn        má       lướt,        gió         hôn        vờn       tóc      rối
Trên đỉnh Stone-mountain Gió khùa má ướt
Khép mi hờ...mộng mị bắt cung thang
Chợt cảnh người , sao nến thắp hai hàng
Cuộc         hôn      lễ        hay        tiễn        người          hư           ảo....
                 Trên đỉnh stone- Mountain, bàng hoàng tỉnh thức
                  Những ngón chân rời rã bước liêu xiêu
                  Bóng hoàng hôn...giờ lấp lóa tiêu điều
                  Bừng       tỉnh         thức         giữa       trời        cao      xứ        lạ
Trên đỉnh Stone- Mountain, mượt mà nắng hạ
Thiêu đốt thịt da, rưng rưng nỗi nhớ
Nắng vàng hong ...lướt từng bờ hơi thở
Nắng        bên        này..     .sao        bằng         nắng       bên          kia .... 


           Atlanta July 11st10
                                              Nguyên Hạ- Lê Nguyễn

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

Thơ hay lắm!tâm trạng có vẻ mơ màng...nhớ nhung quê nhà ,với cảm xúc lạc lõng ...của nỗi lòng người xa xứ! chúc hãy mạnh mẽ & yêu đời hơn với cuộc sống!

NGUYENPHUCL

Nặc danh nói...

Thơ của bạn luôn đau đáu nỗi nhớ mong vọng cố quê nhà...Mong đọc tiếp những bài viết kể chuyện của bạn, chúc bạn vui và cầm bút tiếp.
Bến xưa