Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2011

NGƯỢC XUÔI



_ Sao, còn hai cái Tivi, một cái lớn, một cái nhỏ, anh lấy cái nào??? cái máy hút bụi nữa ? anh quyết định mau đi để tôi còn đóng cửa ...
_ Thôi, những cái vụn vặt ấy để lại cho em và con
_  Chừng nào anh đi?
_ Có lẽ ngày mai.
_ Ừ đi sớm để tui còn đi làm.giải quyết cho xong trong ngày chủ nhật, thứ hai tui phải mở tiệm sớm.Anh nhớ đưa lại chìa khóa, khi nào muốn thăm con phải báo cho tôi trước.

     Tuấn vào căn phòng ngủ của hai vợ chồng...ngã mình lên chiếc giường rộng bộn bề những mền gối, quần áo vãi tung...soãi tay trên chiếc giường rộng cỡ King size , đầu giường bằng gỗ nâu bóng loáng chạm trỗ  những  vân nổi tinh vi...Chiếc giường mà ngày mới mua căn nhà này chuẩn bị cho hai vợ chồng dọn tới, Tuấn và Hảo đã chọn rất kỹ càng qua nhiều lần đi qua các cửa hàng bán Funiture và chỉ tại hiệu Ashley họ mới chọn đượic chiếc giường ưng ý nhất.
    Khi tiệm giao đến và lắp ráp trong căn phòng mới Tuấn thì thầm với  Hảo:

   "Chiếc giường chắc chắn và sang trọng này chắc vợ chồng mình xài đến già cũng chưa hư"...
   Bây giờ chàng chỉ còn nằm ở đây có đêm nay, bắt đầu ngày mai muốn thăm con cũng phải được sự đồng ý của Hảo. chàng chua chát lắc đầu trong nỗi tận cùng
       Ngày đó... khi chọn những vật dụng trong nhà, những tủ lạnh, so fa da , bộ bàn ăn cho đến tất cả đồ dùng trong nhà vật gì hai người cũng chọn cái thật "Xịn" và hàng đắt tiền, phẩm chất bền bĩ....

     Đôi lúc Tuấn thầm khen người vợ mới biết chuẩn bị chu đáo và lo xa cho tương lai hai người ...Và chàng thấy yêu thương Hảo gấp bội...Nàng thật tuyệt vời...Từ nhân dáng, cách đối xử với chồng, sự nũng nịu thật bé thơ, tuyệt vời trên giường ngủ và cách sắp xếp trong nhà...Cái gì Hảo cũng tuyệt vời , tuy rằng tuổi đời nàng rất còn trẻ, chỉ mới chập choạng tuổi hai mươi

    Nhưng mọi cái thật ngoài sức tưởng tượng và ngoài tầm suy nghĩ của chàng, thoáng chốc mà trôi nhanh như một giấc mộng , ngày mai Tuấn sẽ vĩnh viễn không còn nằm trên chiếc giường này nữa...Mãi mãi sẽ không bao giờ..
     .Sau phiên tòa  sáng nay, hai người đồng ý ký vào tấm giấy ly dị , kết thúc một chuyện tình lâm ly, đầy lãng mạn, kết quả Hảo nuôi con, căn nhà và tất cả những vật dụng để lại cho vợ và đứa con,
   
    Hảo giữ phần nuôi bé Tina mới vừa bốn tuổi. còn lại một shop Nail mà lâu nay Hảo đã làm và mới đây Tuấn gom hết số tiền dành dụm và số tiền chia chát với người vợ cũ sang lại cho Hảo quản lý được gần một năm nay ,
      Bây giờ cũng để lại tất cả thuộc quyền sở hữu của Hảo và đổi lại là số tiền 401K của Tuấn thì chàng được giữ lại cho đến khi nào hưu trí thì được hưởng, đồng thời mỗi tháng chàng phải gởi về 22 phần trăm lương chưa trừ thuế cho Hảo nuôi con.

    Bên trong tay lái , đàng sau hai chiếc Vali chứa những vật dụng cá nhân , với tâm hồn trống không, cặp mắt ráo hoảnh, vành môi khô khốc, Tuấn chạy qua những con đường quen thuộc của thành phố chàng đã sống gần hơn năm năm qua với người vợ mới, hay nói đúng hơn là cô vợ trẻ mỹ miều và đứa con gái xinh xắn của hai người...

     .Hạnh phúc chợt đến rồi chợt đi như một giấc mộng...Đi qua bờ hồ của một công viên gần nhà, nơi mà mới hôm nào Tuấn và Hảo , cô vợ trẻ mà chàng vẫn hảnh diện muốn giới thiệu khắp mọi người về nhan sắc, về sự duyên dáng, nhẹ nhàng và tiếng nói nhỏ nhẹ như ru hồn anh vào giấc mộng khi gặp gỡ hay qua điện thoại...Một hạnh phúc trần gian mà anh có được.

       Khúc phim quá khứ quay lại trong anh với nỗi tan nát ngút trời , có lúc Tuấn như muốn tan biến vào cõi hư vô, muốn chết và làm sao quên quá khứ.
      Tuấn vào làm việc cho một văn phòng của Tiểu bang sau khi đã tốt nghiệp mảnh bằng bốn năm, hai vợ chồng sống trong căn nhà nhỏ với đứa con gái lên ba, vợ cũ anh là Tâm, hai người quen biết nhau từ những ngày mới đến, lúc ấy Tâm đang học lớp y tá tại  thành phố này,
       Hai người quen nhau thật tình cờ và quyết định đến với nhau vì sự cô đơn, vì tuổi đời ngưởi nào cũng xấp xỉ ngoài ba mươi, cả hai đều muốn có một mái ấm của riêng mình, một gia đình bình thường không bon chen, không sôi nổi, cả hai đi làm và về nhà vui đùa với đứa bé thơ ra đời trong bình yên, một hạnh phúc thật đơn sơ, Tâm không đẹp nhưng hiền lành dung dị, ngoài giờ làm ở bệnh viện nàng chỉ biết chăm sóc con cái, lo cho chồng con một cách chân tình và trong đầu Tâm chưa bao giờ nghĩ là hạnh phúc gia đình nàng sẽ gãy đổ .

   Công việc hàng ngày của Tuấn rất nhẹ nhàng , nhiều khi chàng chỉ làm cỡ 4 tiếng là xong, thời gian còn lại Tuấn thường lang thang trên mạng, tìm đọc hết các trang mạng ...dần dà Tuấn quen biết Hảo, một cô gái xinh đẹp xứ thần kinh, những tấm hình của Hảo gởi đến chàng thật là duyên dáng, mượt mà, sau một thời gian hơn sáu tháng chàng yêu say đắm người con gái ấy và sẵn sàng tìm mọi cách để chiếm được cái bóng ảo mà chàng xây dựng bấy lâu.
      Và trong tâm tư ấy , chàng luôn bị  xao động và yêu người con gái ấy tha thiết, mặc dù tuổi đời chàng đã xấp xỉ bốn mươi còn Hảo thì mới tròn mười tám.
   Tuấn sắp xếp để về thăm cha mẹ ở Việt nam và Tâm vì bận công việc và không muốn đưa con gái đi xa nên ở lại...
   Thời guian một tháng ở Việt Nam, Tuấn hẹn gặp Hảo và hai người cuốn hút trong bể tình ái đắm say, Hảo dấu cha mẹ đến với Tuấn nhiều lần trong khách sạn và họ cho nhau nhiều hứa hẹn ở tương lai...
   
    Bỗng một ngày Tâm nhận được giấy mời của một văn phòng Luật sư báo tin ngày giờ phải ra tòa vì chồng nàng muốn ly dị với nàng...Bầu trời như sập đổ trước mặt, hạnh phúc bình yên bỗng dậy sóng ba đào, những bước chân xiêu, những nước mắt tuông trào, nhưng vì tự ái nên Tâm không van nài Tuấn ly dị nàng với lý do
  " Hai người không hợp nhau ", cuộc sống vợ chồng chấm dứt sau hơn mười năm hương lửa với đứa con lên mười. tâm vẫn giữ lại căn nhà cũ với những tĩnh lặng và công việc.


     Chuẩn bị mọi việc xong là Tuấn bay về Việt nam và làm lễ đính hôn với Hảo, không nghĩ suy, không lo toan, một lễ đính hôn thay cho tiệc cưới của chàng Việt Kiều và cô gái trẻ đẹp diễn ra trong suông sẻ và chỉ chưa đầy một năm sau là Tuấn đưa Hảo sang Mỹ, và cặp vợ chồng mới cũng ấm êm trong hạnh phúc mới và chỉ bốn năm sau Tuấn còn bảo lãnh luôn cho cha mẹ vợ và cậu em trai của Hảo sang Mỹ.

    Căn nhà mới khang trang và một gia đình đông vui chan chứa tình người, Tuấn như trẻ lại với những phục trang mới mẻ, đầu tóc của một người thanh niên, quần áo cũng chỉnh chu lại cho tương xứng với người vợ trẻ.
    Cho đến một ngày kia, chàng vẫn mê đắm trong tình yêu bên người vợ trẻ với hạnh phúc vuông tròn.

    _ Anh ơi, cái camera của tiệm bị hư, anh coi chỉnh sửa lại dùm em.
    _ Chuyện nhỏ để đó cho anh , xong ngay thôi em cưng.
...
   _ Thế này là thế nào??? Tuấn như người vừa qua một cơn say,  khuôn mặt anh từ tái biến sang đỏ và từ từ tái nhợt..
      Hình ảnh một đoạn phim chiếu lại trong màn ảnh: Một đôi trai gái đang âu yếm nhau , người thanh niên trẻ vẫn làm thợ trong tiệm của Hảo và Hảo đang ngồi nắm tay nhau, và người thanh niên kéo Hảo vào lòng....Trong khi tiệm không có ai , có lẽ là một ngày đầu tuần....
     Không biết là vô tình hay cố ý Hảo đã cho Tuấn nhìn thấy những thước phim này...

   _ Chúng mình không hợp nhau, về tuổi tác, về mọi mặt , vì thế nên chúng ta nên ly dị
   _  Em nói sao??? Ly dị...Ly dị...Tại sao lại thế??? Tại sao và tại sao???

     Sự hụt hẩng mà cách đây tám năm Tâm đã phải chịu thì cái cảm giác ấy bây giờ đến với Tuấn như trận cuồng phong, hai bàn tay nắm chặt vào nhau, Tuấn lảo đảo muốn đi tìm thằng Tony, cái thằng thợ đầu đinh mới đến làm ở tiệm vợ anh mấy tháng nay...Làm gì nó đây??? làm gì đây???
   Giết chết nó, cào cấu nó, hay năn nỉ nó buông tha vợ anh...Tất cả đều vô nghĩa...

   Tinh thần suy sụp, chân bước liệu xiêu giữa phố đông xuôi ngược...những con đường ngày xưa hai người đã cùng nhau với tiếng cười rộn rã, những cuộc thù tạc bên bạn bè trong niềm vui hớn hở, những ấp yêu nồng cháy tưởng chỉ có trong cuộc đời anh...Sao bỗng chốc tan biến, chỉ còn lại trong anh nỗi trống không ...những con người vẫn sống bình thường, những dòng chảy vẫn ngược xuôi tiếp nối....

    Anh ngồi lặng lẽ hàng giờ trên ghế đá công viên, lần mở cánh cửa xe, đạp nhẹ chân ga, bánh xe lăn giữa giòng đời xuôi ngược, trong vô thức xe anh chạy qua con đường xưa cũ, ở đó có Tâm và đứa con gái của anh mà lâu nay anh không buồn ghé thăm....Thoáng thấy Tâm và con gái đang cắm cúi trồng những bông hoa nhỏ của mùa Xuân vào lối đi trước căn nhà cũ dấu yêu của anh của một ngày thật xa...
  
    Đạp mạnh chân ga, chiếc xe cũ phóng nhanh để lại một làn khói mỏng qua căn nhà với những luống hoa mới trồng và những lon nước mới tưới còn ướt sũng...Phố vẫn đông với những dòng đời xuôi ngược...
   ngược xuôi...

  
Atlanta April 3rd 11
 
 Nguyên Hạ_Lê Nguyễn

Không có nhận xét nào: