Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011
VẦNG TRĂNG KHUYẾT
Bất chợt nào mình bỗng nhận ra nhau
Phút giây nào xa lạ biến thành quen
Thời khắc ấy tâm hồn ta ấm lại
Cuộc sống bỗng trở về ngày thơ dại
Những lá chết bỗng vươn mình sống lại
Như buồm căng gặp gió hút mây ngàn
Sân ga vắng
Hai lữ khách lặng nhìn
Vấng Trăng khuyết
Hai mảnh đời
Mong đợi bóng trăng lu
..
.
Chuyến tàu lỡ chơ vơ chờ sương lạnh
Chuyển tiếp sân ga chắp nối chặng dài
Ta chợt thấy bóng mình trong góc tối
Ấy là anh và cũng thật là em
Hai vật nổi giữa mênh mông trăng khuyết
Là nỗi hoài mong ngút mắt đợi chờ
Bỗng bao giờ ta chép lại bài thơ
Tay chạm bút: Vẽ hoài Vầng Trăng khuyết
Atlanta April 5th 11
(Viết tặng PQH.)
Nguyên Hạ_Lê Nguyễn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét