(Viết tặng Kim Tiến)
Bài kinh buổi sáng chị nguyện cầu cho em...Khi ngoài kia những tiếng chim vang vọng ríu rít trên cành như nhắn gọi một mùa Xuân ấm đang sắp trở về cùng nhân loại....chị cầu xin cho em những sự may lành.
Nơi chị ở năm nay trời Đông ấm, những ngọn gió lạnh buốt thịt da của mùa Đông năm trước... ruổi rong sang một bến bờ khác, như cảm thông cho sự cô đơn lạnh giá của chị mà lìa xa nơi này...nhường lại một mùa Đông thật tuyệt cho nơi này và cho riêng chị đó em.
Những buổi sáng chuẩn bị rời nhà, tuy biết ngoài kia thời tiết không phũ phàng như mọi năm, nhưng chị cũng choàng lên cổ chiếc khăn quàng màu huyết dụ, khoát lên mình chiếc áo khoác điệu đàng, đôi giày cao cổ cho hết những ngày mùa đông rồi xếp xó...Nơi em ở mùa đông với bao nghiệt ngã...em có giữ ấm lòng trong giá lạng của tiết đông
Sáng nào chị cũng làm theo quán tính, mở hộp thuốc trước bàn nhặt lấy bốn viên cho vào lòng để giữ bình an cho thân xác...Chị bỗng nhớ về em...Chỉ còn mấy ngày nữa là em lên ca mổ...nhiều lần chị muốn bắt máy gọi em...nhưng khi bấm xong hàng số code(651)...Xong chị lại ngại ngùng cất máy và thẫn thờ lãng quên...
Chị rất ngại ngùng và xót xa khi nghe những tiếng uất nghẹn thật xa, như cố nén trong con tim bé nhỏ, nhốt sâu vào lồng ngực ngập tràn những nhịp đập run run...
Giông tố đã đổ xuống cuộc đời mỗi con người trong bất kỳ thời gian nào...Những cục diện xảy ra trong cuộc đời mỗi con người là những cơn giông bão, cuồng nộ như những đợt sóng thần....sau đó là sự bình yên của đất trời ...qua đi những cơn cuồng nộ.
Nhưng rồi tất cả cũng trở lại yên ắng...chị mong giây phút này em đã thật bình tĩnh và vững tin vào sự nhiệm mầu của đức tin và những lời cầu bầu của bè bạn và những người thân yêu đã dành cho em.
Trong giông bão sẽ có sự bình yên...Quan trọng là ta có chịu vượt thoát ra khỏi những giông bão để đến với sự bình yên của cuộc đời...Bây giờ em sẽ phải đấu tranh với sự sợ hãi và biết dừng lại trước những não phiền trong tâm hồn mà em poha3i đương đầu.
Ngày mai, hay ngày kia em lên ca mổ???cắt bỏ đi những lụy phiền mà thế gian gởi trao vào tấm thân bé nhỏ...Em hãy can đảm và vững tin vào tình thương yêu của người bạn đời dấu ái, hãy mỉm cười cùng những đứa con thơ và em sẽ bình yên khi đã được cất đi một gánh nặng của sự lụy phiền.
Em thân yêu, Bây giờ em đang đối diện với bóng tối của một đêm 3o dày đặc và hoang hóa...Nhưng rồi ngày qua ngày...Em choàng tỉnh dậy trong bàn tay chờ đợi của những người thân...ấm áp trong những bàn tay ấm và cùng nhau ngày qua ngày với ánh trăng non và đêm trăng rằm óng ả.
Em hãy thả lỏng hồn mình...
Theo câu hát của rừng thông
Tuôn tràn....
Trong hoa vàng ...xanh lá cỏ
Vang âm ba ...
Trong tóc em óng ả
Trời vi vu
Em hãy mỉm cười trong vườn cỏ lạ
Hoa mặt trời
Hoa mai vàng
Nở bung trong vườn thơm cây lá
Tóc em đổi màu
Rừng lá úa hóa thành xanh.
Em hãy vững tin
Những nguyện ước chân thành
Em ấm áp trong tình yêu bè bạn
Đời cũng...
Có lúc mưa sa và nắng hạn.
Có sá chi hạt cát cõi vô cùng...
Em hãy mỉm cười
Trở về viết tiếp ...bản tình chung
Dệt tiếp nối cho trang vải đời...
Chưa hoàn thiện...
Lòng nhân hậu
Có thừa....
Chị tin em làm được
Kim Tiến ơi
Em hãy vững tin
Hẹn em ngày tao ngộ
Atlanta January14th 2012
Nguyên Hạ_Lê Nguyễn
2 nhận xét:
Kim Tiến thân mến, Sáng nay chị đã được nghe tiếng nói yếu ớt của em sau ngày phẩu thuật...
Mọi chuyện đều tốt đẹp và em đã trở lại với những người thân yêu và nay mai em sẽ trở lại cùng bạn bè với những bài viết dễ thương.
chúc mừng em và mong em chóng bình phục.
Thân mến
NHLN.
Đăng nhận xét