Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

BÀI CUỐI NĂM



Hãy nhắm mắt...quên tháng năm xưa cũ
Những nỗi đau là báu vật trần gian
Lặng thầm quên những năm tháng gian nan
Chân vấp ngã vẫn thản nhiên đứng dậy.

Sáng hôm nay...một nụ hồng nở rộ
Trước hiên nhà trong nắng sớm ban mai
Mùa Xuân về chúm chím nụ hoa cài
Chim chíu chít rộn ràng vang trước ngõ

Bên tách trà  bốc hương thơm rất lạ
Dĩ vãng nhạt nhòa-con mắt cay cay
Dáng Đông tàn- hương  xuân đã sớm thay
Soi gương phẳng -tóc bạc màu quá vãng

Tay bấm đốt...mình xa quê bãng lãng
Đã bao năm không trở lại nhà xưa
Thân dãi dầu lặn lội bước sớm trưa
Không ngơi nghỉ -một kiếp đời cơ cực.

Hãy nhắm mắt...Qui Nhơn miền thương nhớ
Bên kia bờ- quãng cách thật mù khơi
Gởi gió Đông- gói kín một kiếp đời
Chuyện năm cũ- nỗi buồn tôi vướng vất


Ngày cuối cùng của năm Nhâm Ngọ

Atlanta  Feb. 17 th 2015

      Nguyên Hạ_Lê Nguyễn

Không có nhận xét nào: