Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2016

MƯA THU



      Những giọt nước từ trời cao đổ xuống, âm ỉ hay xối xả xuống mọi miền...mưa đưa ta trở về những hòai niệm trong cuộc đời...Mưa còn đem cái lạnh của mùa Đông đến với muôn lòai, nhắc nhở bước chân thời gian đã chuyển sang mùa giá băng... Mưa Thu

       Mưa thu, tiếng bước chân của thời gian thật nhẹ, du ta về những mơ mộng, những lời thì thầm nho nhỏ, tựa như có ánh mắt vô tình dõi theo từng bước chân vô hồn dạo bước sau vườn sau mỗi buổi chiều về....

      Mưa Thu làm dịu mát không gian , hơi sương sớm ban mai chở theo cơn gió nhẹ làm dịu mát con tim , trong một góc khuất tận cùng của con tim lạnh lẽo như được sưởi ấm vì hơi thu dịu nhẹ, thanh thóat và thóat tục trái với những nắng nóng của những tháng hạ dài đã qua .

      Đã từ lâu Du đã sống bằng những hòai niệm và lặng lẽ nhìn tháng năm đi qua với mắt nhìn và con tim lạnh lẽo và cô độc...những chợt đến, chợt đi trong cuộc đời như gió thỏang mây bay.

      Đôi lúc Du cũng muốn vượt ra ngòai cái góc khuất của cuộc đời mình, muốn đốt cho cuộc đời mình một bếp lửa hồng ...và cũng có lần nàng đã mở lòng để đón nhận một hạnh phúc riêng tư , sưởi ấm trái tim lạnh lẽo và cô độc của một người đàn bà luôn đối diện với nỗi buồn và sự chông chênh của số phận

     Nhưng cuộc đời cũng lắm nỗi chông chênh...những người tìm đến với Du...luôn mang theo nhiều tham vọng, họ không đến với nhau vì những thôi thúc của con tim mà chỉ là nhu cầu đời sống hay mhững tham vọng mà họ suy diễn ở một người đàn bà đối diện...hay họ cũng chỉ là những người đàn ông "bất tài", chỉ muốn dựa dẫm vào kẻ khác cho mình sự bình yên cuộc sống, bỡi họ không có được nhũng cái mà nàng đang có, họ không làm được những cái mà nàng đã làm bằng bàn tay và sức chịu đựng bền bĩ của người đàn bà . nên việc cắt đứt mọi quan hệ là điều mà nàng đã bao lần dũng cảm tạ từ và lãng quên cho cuộc sống được bình yên và lặng lẽ ....

     Rồi năm tháng đi qua... chỉ có gió, cùng mưa là người bạn thủy chung để Du gởi gắm nỗi niềm riêng , tất cả những hòai niệm suy tư qua bao mùa thay đổi, và cũng chỉ mùa Thu luôn là thời gian biến tâm hồn nàng trở về những giấc mộng ...sau những buổi đi về sau trăm công nghìn việc không tên...mùa Thu và cũng chỉ mùa thu


     Mùa Thu đã đi qua, những ngày Thu tàn mong manh, những ngày Thu qua, không nắng, không gió và không cả nhũng hạt mưa...những ngày chớm thu đã đi qua , những bóng nắng hanh hao của những ngày tháng hạ đã qua rồi, nắng hạ và gió Thu vẫy chào nhau như cặp tình nhân luống tuổi chia tay nhau trong ngậm ngùi và không tiếc nuối....



      Mùa Thu mong manh...
       Khi những chiếc lá mỏng manh trên cành dần đổi sắc, những màu sắc úa vàng mỏng manh trên cành, chỉ cần cơn gió nhẹ là buông mình tung bay theo gió cuốn.

     Mùa Thu có nắng hanh hao...

        Những sắc màu luôn thay đổi theo từng bước thời gian, nhuộm vàng những cành lá tím...chỉ thời gian này trong năm,  tâm hồn Du như vương vương theo giọt nắng vàng long lanh , Du thường ví nhũng giọt nắng buổi chiều Thu là những "lá tình rớt xuống xôn xao."...mà lòng nàng như khu vườn hoang phế, những cây cỏ trong vườn khô cháy theo tháng năm...

      Mùa thu ...bên ly cà phê sáng...

       Thói quen  của Du vẫn bao ngày lập lại như một bản nhạc cũ mèm , bên ly cà phê sáng , ngắm mưa Thu hay ngắm lá thu bay ...nhẩm chuyện hôm nay...suy gẫm chuyện hôm xưa.

      Những buổi chiều về lặng thầm bên tay lái, se lạnh bờ vai ...lặng lẽ trở về nhà ...thấp thóang những bóng người vội vàng trở về chốn cũ, không còn nhìn thấy hình bóng những đôi tình nhân bên nhau trong buổi chiều Thu lãng mạn nơi quê nhà của những ngày xưa cũ, tất cả cũng chỉ còn là hòai niềm của những ngày xưa xa lắc, nhìn về quá khứ ...Chắc gì bây giờ gặp lại những người xưa đã còn nhận ra nhau ????

     Những mùa Thu đã đi qua trong cuộc đời..

     .Biết bao mùa lá rụng , bao nhiêu lần chứng kiến những cành cây thay áo mới   ...những thời khắc vô thường của vũ trụ, những lá vàng lìa  cành bao nhiêu lần rồi nhỉ???cũng chỉ nơi này Du mới cảm nhận được sự tuần hòan của vũ trụ ...mới thấy con người là một thiên thể sống dai dẳng và bền bĩ tựa cây thông cho dù sống khắc khỏai, sống vất vưởng với trăm ngàn khắc khỏai nhạt nhòa ...vẫn sống khỏe vô vi.

      Chiều Thu và những chùm mây tím bộn bề...
      Những chiều Thu luôn là niềm ray rứt của số phận...Ngày trước...khi những chiều ngắm hòang hôn trên biển, Du thường len lén nhìn những cặp tình nhân tay trong tay...niềm hạnh phúc đong đầy trong mắt họ."hạnh phúc cuộc đời ở đó sao "???

       Khi bước vào nhập cuộc...những được mất của tình trường ...không phải ai cũng cứ yêu là có được...những đau đáu, đọan trường, những khổ đau day dứt...mới nhận biết muộn màng " không phải ai cũng ngụp lặn trong bể tình hạnh phúc".mà cũng qua lắm gian truân...

      Buổi hòang hôn  chấp chới...Bỗng một ngày Du tình cờ gặp lại một người bạn năm xưa, người bạn trẻ của hơn bốn thập kỷ đi qua chưa lần gặp mặt, một người mà Du những tưởng là người đàn ông có 'tâm đức"vì quá khứ và hiện tại của  nhau có những điểm tương đồng, qua nhiều lần tâm sự qua điện thọai, một người hầu như không lãng mạn , không biết dùng những lời có cánh ...Du tưởng mình đã gặp được một người đồng cảm với mình để sẻ chia những buồn vui trong buổi chiều tà...

    Tất cả chỉ là mơ...

       Qua nhiều lần kể cho nhau nghe vì chuyện đã qua , Du chuyển cho chàng những hình ảnh xưa cũ cùng bạn bè...qua câu chuyện  ...chàng chỉ hỏi thăm những cô gái trong ảnh với sắc vóc xinh tươi , những bóng sắc mà chàng "cho là đẹp"..trong niềm vui tươi cuồng nhiệt.

       Tất cả cũng chỉ là "ảo tưởng" nàng lại gặp một người chỉ biết " yêu bằng mắt" người ta cũng không hề quan tâm cái cảm giác của người kia, và cũng không hề biết rằng những hình ảnh không thực ngày nay qua "photo shop"...Cũng chỉ là một con người "háo sắc và vô cảm "...không hề quan tâm đến ai kia.

     Một con người mà ngày xưa đã từng khóat lên mình chiếc áo đạo đức   nhất  thiên hạ, bây giờ cũng hiện nguyên hình là một con người có đủ "Tham sân si quá độ"...Buồn hay vui... đến gần hay lãng xa vạn dặm....

      Những giọt mưa Thu nhỏ xuống như sẻ chia nỗi buồn cùng thời gian, cọng thêm nỗi sầu nhân thế, biết nói gì ... giữa trời đất bao la...

      Ngòai kia mưa rơi rơi...lòng ai như chơi vơi...người ơi ...nước mắt hoen mi rồi..


      .Lời hát nào trong xe mang mang nỗi sầu , mong mùa Thu bớt đi giọt nắng hanh hao, dịu đi sự hoang lạnh tâm hồn xô những lá vàng lại bên nhau ...cho lòng bớt hiu quạnh.

      Những giọt mưa thu nhỏ xuống như sẻ chia nỗi buồn cùng thời gian giữa trời đất bao la...

      Ngòai kia mưa rơi rơi...lòng ai như chơi vơi...người ơi ...nước mắt hoen mi rồi, mong mùa thu bớt đi giọt nắng hanh hao, dịu đi sự hoang lạnh tâm hồn , xô những lá vàng lại bên nhau ...miên man  nỗi sầu nhân thế.

      Không nhớ được mình đã đi qua

      Bao nhiêu mùa Thu

      Bao nhiêu lá vàng rơi vội vã

     Giữa cuộc đời ...làm chiếc lá... rơi mau


      Atlanta   Oct. 16 th 2016


       Nguyên Hạ-Lê Nguyễn



    




    

     



Không có nhận xét nào: