BÀI VIẾT CHO THÁNG TƯ ĐEN.
Lang thang dắt díu nhau...Về saigon tìm con đường sống
Giọt nước mắt bao người dân quê tôi nhỏ xuống...
Tháng tư năm nào khi màu cờ đỏ nhuộm phố phường
Bao khồ hận oan khiên ngập tràn trên đất mẹ.
Mảnh đời tôi , bắt đầu..chĩu nặng những buồn lo.
Lang thang trên phố phường ...tan tác ngập khói cùng tro
Hơn bốn mươi lần tháng Tư đã đi qua...
Tôi vẫn nhớ như in tháng tư ...năm nào ...khi màu cờ khoe sắc thắm.
Mẹ bồng con đầu lòng trên tay chĩu nặng, không quang gánh
Bụng mang con thơ chưa góp mặt chào đời...óc ách cời khuy áo
Hành trang mang theo: Chỉ tay trắng và niềm mong đợi tin anh.
Lang thang giữa Sài gon ngập xác chết tha nhân phơi mình trần trụi
Tôi ra đi như kẻ khùng, con điên, giữa Sài thành khét mùi thuốc súng
Mất linh hồn , mất tất cả, mất luôn cả hạnh phúc trần gian...
Đứa con thơ bập bẹ hỏi mẹ đủ trăm điều ...theo mẹ bước gian nan
Đứa trong bụng nằm im lìm như sẻ chia niềm âu lo của mẹ.
Hạnh phúc gia đình...hành trang ngày "ra trường " bỏ lại
Tôi ra đi không định hướng, như một kẻ khùng điên
Tôi ra đi ...bất kể ngày cũng như đêm
Để kiếm tìm xác thân anh...là cha của hai đứa con mong đợi....
Hai bên đường ... người gọi nhau ơi ới
.Bên trong nhà lo sợ nỗi oan khiên
Rợp trời cờ đỏ, bao nỗi niềm riêng
Tháng tư ghi dấu ; ĐỌAN TRƯỜNG THIÊN THU
Atlanta April 30 2017
Nguyên Hạ-Lê Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét