Chủ Nhật, 23 tháng 7, 2017

GIỌT MƯA QUEN



     Tí tách...tí tách...tí ...tách
      Âm thanh đều đều ...thánh thót nhẹ tâng như tiếng đập nhẹ của con tim, âm thanh ấy rơi vào tai tôi biết bao buổi sáng khi giật mình tỉnh giấc, thân quen rơi vào không gian tĩnh lặng như một điệp khúc du dương mờ nhạt .

    Là những giọt mưa từ mái nhà chảy vào ống máng và thánh thót chảy xuôi vào cái thùng phuy lớn để giữ nước tưới vườn rau sau nhà, vườn rau đủ loại mà hàng ngày tôi chăm chút, di dời từ nơi này sang nơi khác, vun xới , tỉa tót từng cây non, lá úa ; và cũng chính là niềm vui duy nhất của tôi trong thời gian này.

    Ôi những lá rau lang non mướt, những lá húng thơm, lá rau chua mượt mà và những tía tô tím thẫm, rau răm, rau quế, ngò gai, hành hẹ, ớt xanh, ớt vàng, ớt tím...và nhiều thứ khác mà bắt đầu từ cuối tháng ba khi tiết trời vẫn còn se se lạnh tôi đã mặc áo ấm , đeo bao tay, giang mình đào xới trên mảnh đất  vẫn còn chút hơi lạnh của những ngày tháng đông giá chưa qua.


   Không giống những giọt mưa ào ạt rơi , ồn ào trên mái tôn, lao xao chảy tứ tung vào những kẽ hở, những lỗ đinh hở hang của  mái tôn xiêu trong những căn nhà mái tôn tạm bợ, bỡi chỉ là những vách mượn của nhà kế bên...khi mưa xuống , nước chảy vào nhà không mời gọi, sau một trận mưa cả nhà thu dọn tàn cuộc mất hết cả nửa ngày, những mái tôn ngày ấy đã từng che mưa nắng cho cuộc đời đã qua của tôi trong những ngày xa xưa ấy...

   Cũng là những giọt mưa ...nhưng giọt mưa bây giờ làm mát mẻ những cây lá khu vườn nhà tôi bây giờ, giọt mưa rơi bây giờ chỉ làm cho người nghe cái cảm giác gợi nhớ, chỉ làm người nghe trở mình lười biếng muốn nằm thêm , không muốn di dời thân xác bên trong chiếc mền còn ấm hơi người qua một chặng dài được ấp ủ...
    lơ mơ nhìn lại quãng thời gian qua...rồi chợt buồn, chợt mãn nguyện hay chợt vui sao với chỗ của mình, tôi đã bằng lòng với chỗ của mình khi những giọt mưa bây giờ gợi nhớ chuyện năm xưa.

   Cũng chỉ là những giọt mưa ...những giọt nước từ trên trời đổ xuống nhưng những âm hưởng và lợi ích khác nhau qua bao nhiêu chặng đường dài của một kiếp làm người, những mơ ước không thành, những  mơ ước lãng quên... Những kiếp đời khổ ải cũng chỉ vì những giọt mưa .
   Sự trông đợi, sự cam chịu hay sự hờ hững không mong đợi ngóng chờ cũng chỉ là do tâm trạng và cuộc đời của mỗi con người cảm nhận và qua bao chặng thời gian và không gian trong cuộc đời mà ta không nhìn thấy .

   Mưa luôn đi với nỗi buồn...mưa đến rồi đi, rơi rơi rồi tạnh...còn nỗi buồn thì luôn quắt quay ở lại bên mình, gậm nhấm nỗi riêng tư, tái tê, ủ ê và phiền não.Nỗi buồn luôn dấy lên trong những lúc một mình nghe mưa rơi tí tách, đó là tâm trạng của rất nhiều người.

   Mưa còn làm muôn sinh vật trở mình xanh tốt, đem lại cho khung cảnh quanh ta một màu xanh tươi sáng lạn...nhưng đôi lúc cũng làm ngập úng mọi nơi đem nước tràn bờ và nỗi đau mất mác, những trận mưa dai dẳng từ ngày này sang ngày khác mang bao khổ lụy cho những người dân nghèo không chỗ nương thân, những mái nhà xiêu đổ và những tàn phá vì mưa rủ theo bão táp phong ba.Ôi những trận mưa dai dẳng nơi mảnh đất miền Trung khốn cực nơi chốn sinh ra tôi.

   

    Ngày còn ở quê nhà mỗi lần nhìn mưa rơi nặng hạt trên mái tôn xiêu, hay những lần chạy mưa thôi làm ướt chiếu giường trong căn nhà ẩm thấp, dùng chậu thau hứng những giọt nước vô tình chảy xuống căn phòng, lúc ấy những giọt mưa không mời gọi đã làm khổ một quãng đời tôi.

     Hay những lần đợi mưa trở lại để chực chờ hứng lấy những giọt nước trời ban , đủ dùng cho mọi sinh hoạt trong gia đình thay cho những thùng nước cáu bẩn múc từ mé sông tạp nhạp những vật thãi bẩn thỉu ...thời gian gia đình tôi còn sinh sống tại miền Tây thuộc tỉnh Hậu Giang vào thập niên tám mươi.Mưa đem lại hy vọng và sức mạnh cho mẹ con tôi ngày ấy

   Thời gian này mỗi lần nằm nghe cơn mưa đổ ...lòng eo sèo "mơ ước chuyện tương lai"...
    Mơ sao có được căn nhà đúc hai ba mê, khi cơn mưa đến không thon thót lo ướt giường thấm chiếu...
    Mơ nhà mình có nước máy chảy phủ phê, chỉ cần đưa tay vặn là ngập tràn nước mát, không dùng thau , chum, can ,cóng chực chờ hứng giọt nước trời ban...
     Mơ sao những đứa con tôi không "bụng ỏng đít beo" vì uống vào cơ thể những bợn nhơ bẩn thỉu...chỉ giọt nước của trời mới tinh khiết cho muôn người, cho đám con tôi được sởn sơ như cây xanh chóng lớn.
     Và còn biết bao điều mơ ước khi con người ta gặp cảnh khốn cùng chỉ biết than thở cùng trời cao, tỉ tê cùng mưa bão.

    Đôi lúc hận mình, hận nỗi gian truân, giọt nước mắt hòa vào giọt nước mưa rơi xuống, tinh khiết và chen phần não nuột, những giọt nước mắt buồn thương cho thân phận cũng đã bao lần hòa chung giọt mưa bao bận, mà mưa vẫn là nhân chứng cho tiếng nói tận con tim.

    Bây giờ mỗi sáng giật mình tỉnh thức nghe giọt mưa tí tách bên tai mà không sợ ướt chỗ nằm, không sợ thiếu nước dùng khi thức dậy, bây giờ những ước mơ đã thành tựu, giọt nước mưa đã làm chứng nhân bầu bạn, chính những giọt mưa cho tôi nhận biết sự bằng lòng với những gì mình có được...( bỡi lòng tham của con người là vô hạn, được mấy người nhận biết mình đã hoàn thành những ước mơ...)

    Uớc mơ bé nhỏ của những ngày mới lớn với ông xanh: Tôi chỉ cầu xin trời thôi mưa... chóng nắng cho mẹ tôi được buôn may bán đắt sau buổi chợ về không bị ướt cơn mưa...

   Ước mơ sao cho chỗ nằm của mấy mẹ con tôi không bị sũng nước vì những lỗ đinh trên mái tôn tuôn đổ lấm ướt cả chiếu giường cho giấc ngủ được bình yên...ngày hôm sau tôi khỏi phải thu dọn tàn cuộc bỡi cơn mưa trong nỗi buồn lấm ướt...

   Ước mơ cơn mưa xuống giữa ban ngày cho mẹ con tôi hứng được nhiều nước mưa đủ dùng cho những ngày kế tiếp, cho nguồn nước tinh khiết không đem bệnh tật đến cho đám con thơ.

    Những ước mơ bé mọn theo tháng năm lớn dần theo bánh xe quay đều nhịp, tôi lăn xả vào cõi người với muôn vạn đắng cay khổ ải, quên mất những ước mơ bé mọn ngày nào, quên đi bao nỗi lo toan và những điều hằng mơ ước.

   Những ước mơ lớn dần và trở thành vô tận, những tham vọng trở mình,..nếu không nhờ những giọt mưa thánh thót rơi tí tách bên tai khi giật mình trở giấc vào chặng đời của tuổi sáu mươi, gợi nhớ trong tôi những mơ ước đã thành hình, khi tóc xanh đã đổi màu thì mới chập choạng nhận ra.

   Bây giờ dẫu cơn mưa kéo dài bất tận, rả rích từ ngày này sang đêm nọ...tôi cũng chỉ đứng sau rèm nhìn ngắm giọt mưa rơi...mỉm cười không chút buồn lo.


 _   Hôm nay mình sẽ nghỉ làm ngồi viết chuyện năm xưa..

 _    Hôm nay mình sẽ gọi các con về ăn món bánh xèo chiên...vì là ngày mưa ...phải vậy.

 _    Hôm nay mình sẽ cám ơn những giọt mưa đã làm chứng nhân cho những mơ ước mình đã vuông tròn.

 _  Cám ơn những giọt mưa bây giờ trút xuống làm tươi rói những cánh hồng mới nhú trong vườn nhà tôi bên kia khung cửa kính, làm đẹp căn nhà tôi và tươi tắn nụ cười tôi.

 _  Cám ơn những giọt mưa ngày mai sẽ trút xuống làm tươi rói những bông hoa trên mộ chí mà người thân và bạn bè trao tặng tôi buổi giã từ.

  _  Cám ơn những giọt mưa tắm mát tuổi thơ tôi

     Làm chứng nhân cuộc đời tôi
     Ngày mai  tắm mát xác thân tôi
     khi tôi giã từ mưa nằm xuống ...
     Vẳng bên tai ...tiếng  mưa rơi tí tách
     Ước mơ thành và hiện tại bình an.
     Cám ơn giọt mưa đã theo tôi

     Tí tách, tí tách...hay tràn sân mưa đổ
      Vẫn bình yên ...gọi thầm giọt mưa đêm

     Mưa tí tách...
           những đêm đông lạnh giá

   Thấy bình yên
         trong chỗ chỉ mình ta

  Ta  quay về
        những ước mơ ngày cũ

   Lòng ngậm ngùi
          ngóng đợi giọt mưa quen.


    Atlanta March 6th 2014

        Nguyên Hạ_ Lê Nguyễn

          

Không có nhận xét nào: