NIỀM RIÊNG
Thì thầm, thì thầm...hương thơ gởi gió
Gập ghềnh, gập ghềnh bao nỗi niềm riêng
Mong chờ, mong chờ vàng sân lá đổ
Niềm riêng , niềm riêng tận cõi vô cùng.
Chân bước mỏi
cứng tựa hòn đá tản
Dạ ngậm ngùi
tiếc nhớ giọt sương rơi
Chiều xuống thấp
bước chân quen khép cửa
Mắt xuống đời
chạm bóng tối mênh mông
Gió bấc thổi
chao nỗi buồn trở giấc
Chôn tháng năm
bao nỗi nhớ niềm quên
Gom nỗi sầu
chép bài thơ dang dở
Biết bao giờ
cởi hết nỗi niềm riêng
Atlanta Oct. 22nd 2014
Nguyên Hạ- Lê Nguyễn
Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014
THINH KHÔNG
Hương Thu nhuộm- vàng sân cúc nở
Gió Thu bay -thổi giấc mơ xa
Hồn giá lạnh, hơi Thu len áo
Xót nỗi mình - sợi bạc trổ mau
Sợi nắng sáng chói chang giọi cửa
Cơn mưa chiều, vương vấn sợi thương
Cõi nhân gian mộng thực vô thường
Nào chân thực, lọc lừa canh cánh...
Xót cõi người giắt sầu-dệt muộn
Nắng Thu phai hiu hắt đời nhau
Cuộc bãi bôi- lá thắm thay màu
Chòang tỉnh thức- nhủ lòng trắc ẩn
Hỏi Thu
Thu rớt cõi nao???
Mà sao lá úa
cứ tan tác cành
.
Hỏi mưa
đời có tình không???
Chỉ nghe tiếng sấm
thinh không vọng về
Atlanta Oct. 14 th 2014
Nguyên Hạ-Lê Nguyễn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét