Thứ Sáu, 20 tháng 10, 2017

NẮNG CHIỀU



Sợi nắng chiều...
      Lấp ló tự thật xa

Những hàng cây
       Trút bao nhiêu lá úa

Nắng về đâu...
       Từng chùm đang nhảy múa

Lá úa vàng
       Trăn trở giã từ nhau

Ai đứng đó...
       Một mình chiều trở lạnh

Chiều đang rơi
        Bóng tối đã chìm gần

Ngày qua rồi...
        Tuổi thời gian lận đận

Được mất gì
        Quên cả tuổi xuân trôi

Cơn mưa phủ...
      Ngược dòng về bến cũ

Mộng tìm về
      trăn trở giấc mơ qua

Bao con nước
      Chảy xuôi về biển cả

Thả hồn trôi...
       Biển lộng gió chiều qua

Câu thơ gởi
       Cho lòng ai đỡ tủi

Gởi nắng chiều...
       Ngược bước lại thời gian

Dĩ vãng mờ...
      Bao kí ức nồng nàn

Đã vụt mất...
      Hương thơ mờ  nắng nhạt.

   Atlanta Oct. 20 th 2017

      Nguyên Hạ_Lê Nguyễn

Không có nhận xét nào: