Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2018

THƯƠNG LẮM .. ĐẤT NƯỚC TÔI


  (   Thân tặng bạn bè tôi ...và những người còn ở lại...)

   Gần hơn ba năm rồi...tôi lại trở về quê, quê hương tôi đó ...lần trước về phải nuôi chị  ở Saigon...lần này may ra được thong dong cùng đám bạn cũ rong chơi, cho thoả chí ...Vì ba năm ròng không ngơi nghỉ.

   Chuyến bay không đông nghịt người như những lần về trước Tết... vẫn âm ỉ những thanh âm thương nhớ Tết quê nhà.

    Đôi chân già nua của tôi vẫn  nặng chĩu  thảm thương, mới ngày hôm trước, tôi vẫn còn gánh gồng bao công việc tay chân..

    .Mà hôm sau , xuyên suốt gần hơn hai mươi giờ bó mình trong thân ghế  giữa khoang máy bay của hảng Koria Airline, mặc dù đã được nhìn ngắm những khuôn mặt xinh đẹp của các tiếp viên xinh đẹp như tượng đúc khuôn, những nàng tiên chao lượn xung quanh....Lim dim con mắt đỏ mong cho mau về đến.

   Rồi điểm đến vẫn là sân bay của quê hương tôi đó..

    .Những diễn biến ở phi trường quê hương tôi vẫn vậy:

     Vẫn màu xanh của các" đấng Hải quan," luôn là nỗi hãi sợ của muôn vạn người dân tha phương trở lại,     Những khuôn mặt vô hồn bên trong màu áo của Công An, một màu xanh .của cái gọi là " Quân đội nhân dân" phủ đầy trên đất mẹ.
.
     Một màu đồng phục cho Hải Quan ".Chỉ có tại Việt Nam."

   ..Ai cũng nổi da gà vì màu xanh truyền thuyết của người Cộng Sản,

     Bắt đầu cho ngày về , luôn là nỗi canh cánh trong lòng vì màu cờ và sắc áo.
    ( Cả thế giới không quốc gia nào dùng màu xanh quân đội...cướp tinh thần con người: 
     : Coi chừng đấy, bọn cọng Sản chúng tao)

   Thủ tục đầu tiên vẫn là bỏ 5 USD. kẹp vài Hộ chiếu( Nếu muốn cho xuôi rót, và ngược lại sẽ bị hạch hỏi tứ lung tung)  ...
   Qua khỏi trạm này, kế đến là tìm lấy một xe đẩy cũng phải mất !0 USD. là giá chót, ( Vì nhân viên phi trường giàn hàng ngang giữ hết các xe đẩy, muốn có một chiếc phải mua bằng 10 Đô là ít.)
   Muốn lấy được hai túi hàng ra lại phải mất thêm 100 Đô.

 ..Rồi tiếp nối những thủ tục mà Hải Quan Việt Nam giàn cấn...Mồ hôi đổ dài dài khi gần cạn kiệt hơi sức và túi bạc hao mòn...

    Tạ ơn trời...Giờ mới được yên thân.Dù sạch túi vẫn hú hồn vì chưa bị bắt giam...

    Người không tội...Thành tội đồ nào khó mấy " Phản động là ngồi tù dễ dàng như ăn tô phở tái"

 "   Hãy liệu hồn ...Coi chừng bọn Việt Cộng chúng tao. "

   Những người như chúng tôi , sau hơn hai ba chục giờ bay,  tấm thân rệu rã , chỉ muốn nộp tiền xong cho yên thân ra khỏi vòng   vây phi cảng..

     Chuyện Hải quan vòi tiền, móc đồ, đòi tiền hành khách Việt Kiều  những người con xa đất mẹ, hăm hở tìm về mái ấm chuyện phải chi.

      Đề tài này  , vẫn là " Chuyện dài nhiều tập..Cũng vẫn chỉ có tại Việt Nam  Sao nhục quá giữa một " Phi trường mệnh danh quốc tế"

    .Móc túi công khai ... biết bao hành khách giữa ban ngày và ngay cả ban đêm "Chia chác với nhau từ ông to với người lao công bốc vát"

     :Chuyện nhục nhã này... cũng chỉ có ở Việt Nam,

      Hổ thẹn lắm ...hỡi những người nhân danh bộ mặt quốc gia và nhân danh pháp luật.???

     Những người có chức vụ, cấp cao , người cầm cân nẩy mực:

     Hãy cố một lần ra phi cảng, nhìn một lần:     những Vali của hành khách khi trở lại:,  họ cột ràng bằng những sợi lòi tói thật to, những thùng hàng xung quanh độn đủ loại   ... dày tựa như mo 

    .Hòng dao kéo không rạch được , rút đi những gì chứa bên trong , Họ dành dụm bao ngày chỉ muốn đem về cho con cháu...

    Những ổ khoá số, khoá tựa còng to vẫn vậy, Hải Quan Việt Nam có cả Ổ khoá của bề trên, mở được tuốt bất cứ ổ khoá nào , khắp cùng nhân loại....Ôi công việc hiếm hoi này " Cũng chỉ có tại phi cảng Việt Nam thôi"

     Nhục nhã lắm cho những người đã trót làm công dân nước Việt



   .Người thân đang đón chờ ngoài kia , Nhìn lại những thùng đồ mang theo méo xệch, vì bị rạch, móc hết ruột, cạn queo, lòng rất buồn vì bao quà cáp mang theo: món này tặng bạn này,  Chai thuốc mua tặng bạn kia vì bạn cần chữa bệnh, những  món kia gởi bà con, chùa chiền, cháu con...đà mất sạch..

   .Nỗi buồn của kẻ trở về biết cạn tỏ cùng ai???Chỉ biết gọi trời cao ...ngài có biết ???

    Kiện cáo tại Phi trường  ư ...Chờ đợi biết bao nhiêu giờ :

    " Ráng chờ thủ trưởng đến dì ơi"...vài hôm ngài trở lại.nhận lời khai...chờ vài ngày nữa ngài đang di hành cùng gái gú.'

    Những thủ trưởng của phi trường luôn làm việc trên mây, bên những gái gú chân dài.ngôi sao nở rộ.

   .Đang chờ đợi đàn em...
                              " Mỗi ngày mang Đô La và hàng xách tay cống nạp  "

  "  Mang nộp hàng xách tay  ...mà chúng mày kiếm được...những hàng hoá thu về nửa mang về nhà bà cả của tao."  
  "  Số còn lại chia cho các em bồ nhí ..,.cận kề đây"..(.Đứa nào không nộp đủ...biết làm sao rồi ...? không cần nhắc lại)

    Những thủ trưởng không bao giờ đến gặp...chờ mỏi mòn...   Rồi Ai cũng tức giận bỏ đi.

    " Thí cô hồn cho bọn  gian manh , cướp cạn...Bỡi nhớ nhà nên chịu bao nỗi can qua"...

    Đất nước thân yêu của tôi ơi...Trải, qua chặng đường dài hơn bốn mươi năm"  thay da đổi thịt "...

    Bọn gian manh từ miền Bắc tiến vào, cướp của hại dân, gom tiền...khắp mọi vùng đất mẹ, ..

    Những người có chí khí kiên cường thốt vài lời chống đối, bị tù giam...không còn ngày trở lại,

    Chúng thu gom sạch sẽ, dựng nhà cao, gom góp tiền cho con cháu " Cao chạy xa bay.."

   Dựng sự nghiệp sẵn sàng khắp các vùng trời thênh thang., khắp cùng thế giới

   Số còn ở lại, chờ . khi nào gom .đủ...một cái vèo khi mọi người dân còn thức ngủ.

    Đất nước mình tan nát bỡi tay ai ???Bỡi những con người trong cùng khắp nơi nơi: "

     " Sống vô sỉ và tiếp tay Tàu Cộng"

      Bọn giặc Tàu sẽ bước đến dựng cờ Hoa..

    .Trên đất mẹ nếu mọi người dân còn mê ngủ.

     Những người .trẻ già , gái trai , trên..đất nước tôi ơi:   Làm sao dựng cờ Đào trở lại..

    .Cháu con mình sống nhục :

     Mãi...sao con ???

   ( Cảm nhận về quê hương của " Thợ may quèn" ...Sau một lần về thăm đất mẹ"

  

  

Không có nhận xét nào: