Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2011

NHỮNG ĐÓA HỒNG


         (Viết tặng người tặng tôi những đóa Hồng)

         Những buổi chiều một mình thơ thẩn bước vào phố chợ, lòng chợt buồn não như chưa bao giờ biết buồn...
         Những người và người chen nhau trước những núi hàng hóa, những phẩm vật mà thượng đế ban tặng cho con người và chính do bàn tay nhân loại đóng gói, trang trọng đổi trao nhau bằng hiện vật, bằng những tấm giấy màu xanh xám...những mảnh giấy vô tri nhưng muôn người chen lấn nhau để kiếm tìm.

         Em đã lặng lẽ đi giữa những con người xa lạ, những khuôn mặt không quen, những cặp vợ chồng bên nhau làm kẻ chợ...Những đôi trai gái tíu tít bên nhau chọn lựa những thức cần thiết cho đêm giáng sinh ấm nồng trong những căn nhà ấm cúng trên khắp cùng phố thị.

        Trong nỗi buồn chợt đến em bỗng nhớ về anh...và nỗi thương cảm dâng tràn...Anh đang ở chốn đó, vẫn những tháng năm bập bềnh trong nỗi buồn, sống những tháng ngày tủi hận đớn đau, sống bên những nỗi buồn chất ngất hận thù, dai dẳng...

        Em cũng đã trãi nghiệm qua trong cuộc đời mình những buồn thương lạnh lùng đơn độc trong cuộc sống quắt quay...Những ngày lễ,  Tết... chính là những thời gian buồn não nhất trong cuộc đời của những con người sống đơn độc như chúng ta:

     Bao tháng năm ...đắm chìm cơn bão nổi
     Côi cút thân mình ...trời Đông ngược gió
     Nhắn tìm nhau ...những luyến thương  bỏ ngõ
     Đường còn dài nở rộ đóa bình yên...

     Cho anh ..Thôi những ngày dài một mình với nỗi buồn đơn độc
     Cho em thôi những năm tháng ...tình cuồng
  
     Xin cho chúng ta được hồn nhiên như chiếc lá.
     Lá xanh màu trăn trở suốt bao năm
     Lá nhuộm vàng khi trời đã Thu sang
     Lá nâu sẫm rơi giữa mùa Thu chết

     Cho em...những đêm Đông không còn môi rướm máu
     Những chiều tàn không hờn tủi giữa  chợ đông.

*****

     Sáng hôm nay em vẫn bình yên trong chỗ ngồi với bộn bề công việc...Nhận được những đóa Hồng anh trao gởi cho em...Cảm giác ấm nồng vì biết mình không bị bỏ quên ...trong giá rét của mùa Giáng sinh mong đợi....Những đóa hồng rung rinh trong nắng mới, như thầm thì rằng : "Mình đã nhận ra nhau"...

     Xin cám ơn anh vì những gì anh trao tặng, những bông hoa rung rinh trên bàn như nói hộ những tâm tình mà người muốn gởi trao...

     Từ ngày mình quen biết nhau anh đã bỗng chốc biến thành lãng mạn, bỗng chốc anh viết được những bài thơ, bỗng chốc anh thấy mình trẻ lại và quên đi những quá khứ đau buồn...thống hận của cuộc tình xa....
     
      
    
        Quên đi dĩ vãng _chuyện tình xa
        Bài thơ anh chép _sang trang mới
        Bên ánh trăng tà_ soi sợi bạc
        Nhốt nắng chiều Thu_tắm trăng tàn


*****

       Đêm nay giữa buổi chiều Đông của một ngày sau lễ Giáng sinh, những bộn bề của công việc để chuẩn bị cho một ngày đoàn tụ gia đình, những gói quà trao nhau của các con bên cây thông của mùa lễ hội, bữa tiệc ấm nồng bên con cháu và mở cho nhau những món quà tặng  nhau...tàn tiệc, các con lại trở về mái gia đình của chúng...

       Trả lại không gian tĩnh lặng của riêng mình...Em lại cảm thấy càng thêm trống trãi và như lạnh giá thêm trong ngôi nhà một mình ...Em chợt thấy thương mình, thương anh, thương em, thương những con người sống đời đơn lạnh, chỉ trong cảnh tình này mới thấu hiểu sự giá lạnh của tiết Đông.

       Giang tay em hứng giọt sương rơi...
        Như trăm giọt lệ- sầu mắt tuôn.
        Rày mỗi sáng  cùng nhau sưởi ấm
        Cà phê chia- quên hết giọt tương tư

         Đêm bình yên thắp lên ngọn nến
         Đốt cháy khúc sầu, mong bình yên
         Xóa đi hết bao vết hằn năm cũ
         Dìu nhau đi tìm cuộc trăm năm
         Đôi tay ấm -xin đừng rời nhau nữa
         Những buổi chiều _không bất chợt cô đơn
         Bỡi nỗi sầu đang giã biệt mùa Đông

         Nhận từ anh: Nghìn vạn đóa hoa hồng
         Tình chân thật sẽ là tình vạn kỷ
          Chỉ hai ta và riêng chỉ mình ta
          Hòa chung nhịp một dòng sông nguyên thủy.

         Gởi trao anh :"Câu nói cám ơn anh...Anh trao gởi thì em xin đón nhận"

       Atlanta Mùa Giáng sinh 2011

           Nguyên hạ_Lê Nguyễn
       

    
    

3 nhận xét:

PQH nói...

Em
Em là một hồng nhan tri kỷ
Em,là người tình đêm gía lạnh cô đơn
Em, là người người yêu hay giận hay hờn
Em, là người vợ mà anh chờ anh đợi

PQH

PQH nói...

Tặng em

Tặng em một đóa hoa hồng
Tặng em một nụ hôn nồng trên môi
Tặng em tất cả tình tôi
Tặng em tất cả cuộc đời nầy đây

PQH

Nguyên Hạ - Lê Nguyễn nói...

xin cám ơn anh về tất cả...

NHLN.