Chủ Nhật, 13 tháng 5, 2012
TRĂNG SOI
Trăng vành vạnh lúc nửa đêm...Soi vằng vặc len cành
Soi xuống chiếu chăn tôi...cây lá hững hờ chờ trăng tới...trăng treo vành vạnh ngước mặt cười.
Tôi cũng như trăng...như vậy đó- ngông nghênh cười...rồi bỗng lại buồn so.
Tôi lại đứng ngồi mong trăng khuyết -lại tròn vành vạnh...
Mảnh trăng soi
Rồi lại mờ dần vào cuối tháng - Chiều ba mươi Tết...
Thấy trăng đâu...
Chiều xuống...Hoàng hôn rơi rất vội..
.Lại là năm tháng bước sang Đông
Bầy chim bay mãi tìn chỗ núp...Thân già quay lại chốn quê xưa...
Tóc em sợi bạc thêm nhiều sợi...Nghiêng mái đầu anh...
Em nhổ cho
Mình ơi, sợi bạc nhiều hơn trước...
Trăng soi không nhìn thấy đổi màu...
Chia chung những mảng màu năm tháng...
Che chắn tuổi đời bớt nông sâu.
Kết chặt hai mình vào một khối : Rằng anh- Em hỡi...
Ôi thời gian.
Anh hỡi...Em ơi...mau bước vội...
Thời gian không ngừng ...đợi ai đâu
Trách thân, hận tủi, giận người...
Cuộc trăm năm... chỉ giật mình thoáng mau.
Atlanta May 13rd 2012
Nguyên Hạ-Lê Nguyễn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét